Thursday
28
March
2024
Sunday, March 26, 201712:13 AM(View: 21880)
Đột quỵ hay tấn công vào buổi sáng, cần phòng tránh thế nào?
Wednesday, March 8, 20177:18 PM(View: 12954)
5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay Khoa học phát triển có thể phát hiện được nhiều loại ung thư từ rất sớm nhưng vẫn có rất nhiều bệnh ung thư khó có thể chẩn đoán khi mới manh nha và khi có dấu hiệu thì đã muộn Dưới đây là 5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay:
Saturday, August 6, 20161:10 PM(View: 16327)
Phương pháp thông dụng chữa bịnh tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. . Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ cao đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây:
Thursday, May 8, 201412:00 AM(View: 32702)
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai. Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽ
Tuesday, May 6, 201412:00 AM(View: 28096)
Vì vậy, mỗi chúng ta, nhất là những người lớn tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ nên uống khoảng 200 ml nước (chừng một cốc), thì sáng ngủ dậy, không những máu không bị đặc mà còn loãng ra. Các chuyên gia y học cũng khuyên rằng, buổi tối trước khi đi ngủ uống nước khiến cho máu loãng ra, có lợi cho sự tuần hoàn của mạch máu, giúp phòng chống tai biến mạch máu não. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu não, sự đông đặc của máu tăng lên chỉ là một trong những nguyên nhân gây bệnh. Tuy nhiên, có thể khẳng định thói quen uống nước trước khi đi ngủ có tác dụng nhất định đối với việc phòng chống tai biến mạch máu não.
(View: 21746)
Tôi cầu xin: “Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.” Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng. Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói: “Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên: “Làm sao nó sống? Nó sống bằng gì? ” S. nó nói: “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó.”
(View: 22532)
Và còn biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau lòng . Nhưng họ đâu biết rằng , mình là người rất hạnh phúc , vì có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , còn chúng ta có thì không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ mình.
(View: 19596)
Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – Với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
WEBSITE STATISTICS
2,319,686,071,854,749,159

ĐƯỜNG HẸP

Monday, August 23, 201012:00 AM(View: 57098)

Người kitô hữu quen với bài hát: lạy Chúa, con đường nào Chúa đã đi qua, con đường nào Ngài ra pháp trường, mão gai nào hằn lên đau xót… Và ai cũng hiểu rõ đó chính là con đường thập giá, đường khó đi, đường hẹp.

Đường hẹp Chúa đã đi

jesus-carrying-cross-lrg-contentLà Chúa, từ trời cao với tất cả vinh quang, huy hoàng, hạnh phúc, lại trở thành người- loài thụ tạo vốn bất toàn, tương đối, hạn hữu, thấp kém, chóng qua, hay thay đổi. Đó là đường hẹp Ngài đã đi.

Là Chúa, giờ sống như con người với tất cả mọi áp lực của thời tiết và khí hậu, của danh vọng và quyền lực, của tiền bạc và lợi lộc, của uy tín và danh dự, của mệt mỏi và bệnh tật, của cô đơn và khinh miệt, của ghen tương và ghen tị, của tranh đấu và loại trừ, của ham muốn và cám dỗ, của đau khổ và chết chóc… Đó là con đường hẹp Ngài đã đi.

Là Chúa, giờ phải nhìn thấy mọi xấu xa tội lỗi của con người. Phải nhìn mọi thứ gai mắt, phải nghe điều chói tai, những thái độ bon chen cố chấp, những con người ác độc, những khuynh hướng loại trừ, những phe nhóm chống đối, những con người dửng dưng, nhưng cộng đoàn lạnh nhạt, những cá nhân khiêu khích… Đó là con đường hẹp Ngài đã đi.

Là Chúa, vốn vô cùng tuyệt đối và vĩnh cửu, giờ phải chấp nhận tiến trình tiệm tiến về mọi mặt theo thời gian. Về tuổi đời, về sức khỏe, trí tuệ, về vinh nghiệm, kiến thức và đạo đức. “Trẻ Giêsu ngày càng thêm cao lớn, thêm khôn ngoan và thêm ân nghĩa với Thiên Chúa và người ta” (Lc 2,51). Đó là con đường hẹp Ngài đã đi.

Là Chúa vốn hoàn hảo và hằng hữu, mà phải trải qua một tiến trình như con người là: sinh ra, lớn lên, bệnh tật, đau khổ, già yếu và chết đi. Đó là con đường hẹp Ngài đã đi.

Lời thánh Phaolô tông đồ còn diễn tả thêm cho ta biết: “Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự” (Pl 2,6-11).

Đường hẹp giúp ta cẩn thận

Đi qua cầu khỉ, đến những con đường nhiều sỏi đá ghồ ghề, những con hẻm trơn trượt, ta thường rất chú ý để khỏi té ngã. Đi vào những nơi không có ánh đèn, những chỗ hay thiếu ánh sáng ta cũng rất tập trung để khỏi va chạm, tránh bị thương. Đi vào những hang động khó đi, những núi cao ngoằn ngoèo, thiếu an toàn, thì ta càng đề cao cẩn trọng để khỏi bị thương tích…

Sống trong một tập thể không gian dối, thiếu công bằng, thiếu sự thật, thiếu tình người, thì ta cũng dễ đề cao cảnh giác để khỏi bị lợi dụng, bị vu oan.

Những thứ xấu ta thấy được giúp mình thận trọng để khỏi vướng phải. Nhờ thế, ta ngày càng kinh nghiệm, nhạy bén và sáng suốt hơn, càng lúc trưởng thành hơn.

Hơn thế, ta còn biết nhận định rõ hơn về môi trường sống, đến các mối tương quan trong cuộc đời, với lối xóm láng giềng, với bạn bè đồng nghiệp, với gia đình, dòng họ. Rồi đến các lời nói, việc làm, các địa điểm lui tới để biết phân định tốt xấu, phân biệt lành dữ hay những nguy cơ có hại cho đời sống cá nhân, tập thể hay gia đình, và dừng đúng lúc, để tránh những đáng tiếc xảy ra.

Nhờ can đảm, dứt khoát, tránh xa các dịp tội và các nguy cơ cám dỗ, ta dần mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn.

Đường hẹp ta đã đi, đang đi và phải đi giúp ta cẩn thận hơn cho cuộc đời của mình.

Đường hẹp giúp ta cố gắng

Đường khó đi khiến ta không những phải chăm chú nhìn thật kỹ phía trước, mà còn phải nghe ngóng, phải tập trung suy nghĩ, phải đưa ra những quyết định đúng lúc, kịp thời để xử lý các tình huống gặp phải để tránh sự cố.

Nơi đường rộng rãi thênh thang, an toàn, mát mẻ, sáng sủa thì ta ít lo lắng, ít quan tâm, ít đề phòng, ít cẩn trọng, vì thế, nếu có sự cố xảy ra, ta ít nhanh nhẹn trong việc xử lý những tình huống xấu ấy. Còn biết là đường hẹp, khó đi, gian truân, ta thường cố gắng nhiều hơn, chuẩn bị kỹ hơn về phương tiện, hành trang phù hợp, đơn giản, và tâm lý cũng sẵn sàng để đối mặt với những sự cố hơn.

Đường hẹp ta đã đi, đang đi và phải đi giúp ta cố gắng hơn trong hành trình tiến thân và hiến thân, thành người và thành thánh của mình.

Đường hẹp giúp ta hy sinh

Đó là chuyện đương nhiên. Không thể nào ngồi mát ăn bát vàng. Con người phải luôn vượt lên chính mình, phải vất vả cực khổ, phải leo thang, phải lội ngược dòng, phải đầu tư, phải hy, phải để lại tất cả, để có được tất cả. Phải từ bỏ mọi thứ xấu để chọn theo điều lành điều tốt, phải bỏ lại cả những điều tốt lành và các công phúc, để nắm lấy cơ hội mới tốt đẹp hơn, chất lượng, an toàn và bền vững hơn.

Cuộc sống là một vận hành vòng tròn theo hình trôn ốc. Thế nên mỗi người luôn phải phấn đấu và hy sinh. Hành trình đi lên này không chỉ có riêng bản thân, mà còn có anh em đồng loại. Hành trình tiến thân và hiến thân giúp ta mở rộng tình cảm, tình thân, tình nghĩa, tình yêu, tình người và tình Chúa, cùng trách nhiệm và bổn phận đi kèm, để ta xây dựng những điều lớn lao, giá trị, ích lợi cho cộng đồng.

Từng bước xây dựng đi lên như thế, luôn đòi ta phải hy sinh rất nhiều, từ bỏ không ít, để đạt được kết quả tốt nhất. Và ngay cả thời gian, sức khỏe, tiền bạc, kiến thức, kinh nghiệm, đến nhiều những nhu cầu khác của bản thân cũng đòi phải hy sinh khước từ, vì ích chung, vì tương lai, vì đời sau.

Đường hẹp ta đã đi, đang đi và phải đi giúp ta hy sinh nhiều hơn, vì tương lai, vì ích chung.

Đường hẹp giúp ta nên Thánh

Con đường nên thánh được ví như cành nho gắn liền với thân nho, cành nào tách ra sẽ bị héo tàn. Muốn ra lá đơm bông, sinh hạt, thì phải bám chặt, hút lấy nhựa sống và sức mạnh của thân cây.

Nên thánh là lý tưởng của đời sống kitô hữu. Muốn nên thánh, Thiên Chúa đòi con người phấn đấu và từ bỏ rất nhiều, phải giống Chúa Giêsu. Nghĩa là phải đi qua con đường thập giá mới đạt tới vinh quang. Vì thế, mỗi người phải chết đi cho con người cũ, con người tội lỗi, để được sống lại với Người trong vinh quang mà Thiên Chúa dành sẵn cho những người công chính, cho những ai trung thành theo Con của Ngài. Ta phải trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Kitô, phải nên một với Ngài. Ta phải sống sống và nói được như thánh Phaolô tông đồ là: “Tôi sống nhưng không còn là tôi, mà là chính Chúa Kitô sống trong tôi” (Gl 2,20).

Lý tưởng càng cao thì gian nan thử thách càng nhiều. Vì thế, không những mỗi người phải sống bổn phận và trách nhiệm của mình trong từng ơn gọi. Mà còn phải sống tốt mọi tương quan của mình trong tư cách là là người tín hữu, là người con của Chúa nữa. Vì ai cũng có thể sống, nhưng không phải ai cũng biết sống. Đó là sống tốt các tương quan với Chúa và với nhau.

Không những mỗi người phải trở thành một con người trưởng thành thực sự, mà còn phải trở thành người con của Chúa- người con hiếu thảo.

Vì thế không những ta phải gắn bó tuyệt đối vào Thiên Chúa, mà còn phải phải chấp nhận để cho Thiên Chúa cắt tỉa, hướng dẫn, uốn nắn, thì mới có thể nên bạn hữu, nên con cái Ngài được.

Hành trình này không những ta phải từ bỏ nhiều thứ mình đang nắm giữ, đã tích góp, đang xây dựng, đã vui hưởng, mà còn phải từ bỏ cả mạng sống của mình nữa, vì tương lai vĩnh cửu, vì đời sau. “Nếu ai yêu quý mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai coi thường mạng sống ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời” (Ga 12,25).

Cách đơn giản giúp ta nên thánh, đó là quý trọng ơn Chúa ban, cẩn thận với những thứ mình có, là vật chất, tiền bạc, thời gian, sức khỏe, trí tuệ. Đừng lạm dụng, đừng phung phí, đừng chôn giấu, nhưng là khéo léo đem ra sử dụng, làm lợi cho cuộc sống của mình, của gia đình, cho Giáo hội và xã hội.

Đường hẹp ta đã đi, đang đi và phải đi giúp ta nên thánh nhanh chóng, an toàn.

Đường hẹp đưa tới vinh quang

Chúa Giêsu đã nhắc nhở: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được” (x. Lc 13,22-30).

Muốn gặt thì phải gieo, muốn thu thì phải đầu tư. Vì thế, con người luôn phải đầu tư cho tương lai của mình.

Những đầu tư của ta qua con đường hẹp, sẽ được trả lại bằng một kết quả lớn lao, không chỉ bằng tiền bạc, mà còn là tinh thần, hạnh phúc, bình an, danh dự, vinh quang. Không chỉ là vật chất, mà còn là nhân đức tỏa sáng, nhờ đó, tạo được sức mạnh của hiệp thông, đoàn kết, gắn bó, yêu thương, lòng từ tâm, tha thứ. Không chỉ là cá nhân ta, mà còn là tập thể gia đình, con cái, cộng đoàn, xã hội được hưởng nhờ những thành quả do con đường hẹp mà ta đã đi. Không chỉ là ích lợi cho đời này, mà cùng đích chính là đời sau được sống bên Chúa Giêsu trong nước Ngài.

Thánh Phaolô cho ta thấy kết quả của con đường hẹp mà Chúa Kitô đa đi :“Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người, và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giêsu, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ; và để tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng: Đức Giêsu Kitô là Chúa” (Pl 2,9-11).

Đường hẹp Chúa đã đi, đường hẹp ta đã đi, đang đi, và sẽ đi, giúp ta đạt tới vinh quang cách chắc chắn và trọn vẹn.

 

Chúa Nhật 21 thường niên C

THANH THANH

http://niemvuimoi.org

 

(View: 11280)
1.Vật gì sắc bén nhất? Đó là lưỡi của con người. Lưỡi có thể dễ dàng làm tổn thương trái tim của người khác. 2. Nơi nào xa nhất? Quá khứ. Cho dù chúng ta là ai, giàu có cỡ nào, chúng ta không thể quay về quá khứ, vậy nên phải sử dụng tốt ngày hôm nay và những ngày sắp tới.
(View: 25772)
Còn bao lâu nữa ! Nhìn đi ngó lại chỉ mười năm thôi. Số đông biến mất đâu rồi; Số hên còn lại lẻ loi chắc buồn. Đếm kỹ còn mấy trăm tuần; Thời gian vun vút, bao lần gặp nhau? Thôi thì còn lại ngày nào; Hãy vui ngày ấy, miệng chào thật tươi. Khác biệt gì cũng thế thôi; Mai kia nằm xuống để rồi được chi. Sao bằng ta cứ vui đi; Hơn thua dẹp hết, ôm ghì bạn xưa. Tay với trời cao không thấu nổi. Tuổi già mất bạn cũng mồ côi.
(View: 12403)
Chứng từ của cô Anne Sarev, thiếu nữ công giáo người Pháp, về sự trợ giúp hữu hiệu của Thánh Cả Giuse. … Năm ấy tôi bị thất nghiệp, nghèo xơ nghèo xác, nghèo rớt mồng tơi. Một ngày, tôi nhận hóa đơn tiền điện: 1200 quan, tương đương với khoảng 240 mỹ kim! Thật là món tiền khổng lồ đối với người không một đồng xu dính túi như tôi!
(View: 11356)
Sau chiến tranh, anh ta bị bắt và bị kết án tử hình. Anh viết thư cho Đức Giáo Hoàng Piô 12 để xưng thú các tội ác mình đã phạm và đặc biệt xin Ngài tha thứ cho anh tội đã tấn công vào Vương Cung thánh đường Thánh Phaolô ngoại thành.
(View: 11761)
1. Sống ở trên đời, mỗi người chúng ta chỉ là người quản lý của Thiên Chúa. Thật vậy, sự sống, tài năng, trí thông minh, sức khoẻ, sắc đẹp, tất cả đều là ơn Chúa ban. Nói tóm lại, tất cả những gì ta có, tất cả những gì của ta đều là của Chúa. Chắc chẳng có ai dám tự hỏi: Tại sao tôi không cao hơn, không mập hơn? Tại sao tóc tôi không vàng hoe, mắt tôi không xanh biếc? Tại sao tôi không có tài hội hoạ, có giọng ca hay? Ta không thể hỏi như vậy, vì ta không có quyền gì trên đó. Tất cả đều là của Chúa. Chúng ta chỉ là quản lý. Chúa trao sự sống, tài năng, trí thông minh cho ta gìn giữ trong một thời gian. Nói theo ngôn ngữ Trịnh công Sơn tất cả những thứ đó chỉ "ở trọ" nơi ta.
(View: 11264)
"Đây Tháng Hoa" của nhạc sĩ Duy Tân với điệu 2/4 nhịp nhàng: "Đây tháng hoa, chúng con trung thành thật thà. Dâng tiến hoa lòng mến dâng lời cung chúc. Hương sắc bay toả ngát nhan Mẹ diễm phúc. Muôn tháng qua lòng mến yêu Mẹ không nhoà.
(View: 15362)
• Tôi có tôn trọng sự trinh khiết của người tình không? • Tôi có cho phép con cái hay người dưới quyền làm những hành động này không? • Tôi có dùng những danh từ hay kể chuyện không đứng đắn không? • Tôi có thích nghe những câu chuyện thiếu đứng đắng không? • Tôi có khoe khoang về tội lỗi của tôi không? • Tôi có phạm tội thiếu trong sạch không? • Tôi có say sưa rượu chè không?
(View: 20789)
Nếu như chúng ta rải khắp nơi hạt giống "nguyền rủa" thì chúng ta sẽ thu hoạch được "nguyền rủa" . Còn nếu chúng ta rải khắp nơi hạt giống "chúc phúc" thì đương nhiên thứ mà chúng ta thu hoạch được sẽ là "chúc phúc"!
(View: 14898)
“Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi, để một mai vươn hình hài lớn dậy?”, nhưng rồi ông lại thấy vui: “Ôi cát bụi tuyệt vời, mặt trời soi một kiếp rong chơi”. Ông tiếp tục tự vấn: “Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi, để một mai tôi về làm cát bụi?”, và ông than thở: “Ôi cát bụi mệt nhoài, tiếng động nào gõ nhịp không nguôi”. Lạ thay, cát bụi mà đôi khi cũng cảm thấy “mệt nhoài”!
(View: 14143)
Tranh cãi với khách hàng .....bạn thắng.....khách hàng đi mất ! Tranh cãi với đồng nghiệp....bạn thắng...đồng nghiệp xa dần ! Tranh cãi với người thân ....bạn thắng....tình thân biến mất ! Tranh cãi với bạn hữu....bạn thắng....bạn hữu dần xa !
(View: 16734)
Có một đề thi dành cho các thí sinh đau khổ thuộc mọi lứa tuổi như sau: "Bạn hãy chứng minh bạn khổ." Thí sinh thứ nhất, một người đàn ông chừng sáu mươi, chứng minh: Tôi lớn lên trong một gia đình nông dân nghèo. Bố mẹ tôi quanh năm 'bán mặt cho đất – bán lưng cho trời'. Vì nhà nghèo nên tôi phải nghỉ học sớm để đi làm kiếm tiền mưu sinh. Nghĩ mà tủi thân!... Thí sinh thứ hai, một phụ nữ trẻ, dẫn chứng: Tôi là người kém sức khoẻ. Từ nhỏ đã hay đau yếu. Mỗi lần trái gió trở trời là tôi lại xụt xịt. Rất khó chịu!... Thí sinh thứ ba, một thanh niên tuổi chừng hăm mấy, viết ngay không chần chừ: Tôi chẳng có tài cán gì. Giữa đám đông bạn bè, tôi chẳng biết ca hát. Mấy đứa bạn cứ trêu chọc bảo tôi giọng ngang như cua bò. Bực tức và chán ghê!...
(View: 24831)
1. Luôn giữ nụ cười thân thiện, sảng khoái. Đây là phương pháp tiêu trừ áp lực tốt nhất, giúp trút bỏ ưu phiền, mệt mỏi, tạo sự thoải mái. 2. Tranh luận những chuyện viển vông, cao xa sẽ làm huyết áp tăng cao; ngược lại, sự trầm tĩnh sẽ giúp làm hạ huyết áp. 3. Tiếng nhạc nhẹ nhàng giúp giảm áp lực. Bạn có thể nghe hòa nhạc bằng piano, guitar hoặc các loại nhạc cụ khác để giải tỏa tâm trạng không yên. 4. Đọc sách báo không những hoãn giải áp lực mà còn giúp con người tiếp thu thêm kiến thức và tăng sự hứng thú.
(View: 18646)
Tha thứ và quên đi là một trong những điều khó thực hiện nhất đối với một người. Nhưng mỗi khi chúng ta dâng những nỗi đau của chúng ta lên Thiên Chúa và nói: “Lạy Chúa Giêsu, xin hãy giữ lấy. Con không muốn giữ nữa, con chán nó lắm rồi”, Ngài sẽ đắp lên vết thương, lên những tổn thương, những đau đớn của chúng ta bằng tình yêu của Ngài và làm cho chúng ta khoẻ mạnh trở lại. Thiên Chúa hiểu rõ mọi hoàn cảnh và trái tim của mỗi người. Có lẽ chúng ta không thể nào hiểu được tại sao ai đó lại xử sự theo cách này, hoặc tại sao họ lại làm điều như thế đối với chúng ta, nhưng không cần phải hiểu, chỉ cần tha thứ. Tuy nhiên, việc tha thứ thường rất khó; nó không thể đến một cách tự nhiên. Đó là lý do tại sao Chúa nói chúng ta cần Ngài trợ giúp để có thể làm được điều ấy. Chúng ta có được tình yêu và sự khoan dung từ Chúa để có thể tha thứ.
(View: 18337)
Ta đợi ngày bờ lau tóc trắng Ngồi bên nhau hát khúc phiêu du Cuộc đời ơi ! mây trôi qua cửa Nắm tay nhau ta về chốn hư không.....
(View: 15779)
Đi Đàng Thánh Giá là truyền thống cổ xưa của Giáo hội Công giáo có từ thế kỷ IV, khi các tín hữu hành hương tới Thánh Địa. Cũng như các truyền thống khác của Công giáo, Đàng Thánh Giá có ý nghĩa sâu sắc và phong phú, nhưng có thể chúng ta không nhận ra tầm quan trọng và không biết cách liên kết với cuộc sống hàng ngày. Đây là 8 lý do chúng ta nên đi Đàng Thánh Giá. Dang Thanh Gia 1
(View: 32207)
Có câu: “Không ai giận một người đang cười” Hãy tập mỉm cười, trở về với niềm vui, và lan tỏa ra xung quanh. Nụ cười luôn giúp bạn vượt qua khó khăn một cách dễ dàng hơn. 3. HÀNH ĐỘNG Hãy hiểu rõ điều mình muốn, và những gì mình cần làm. Hãy làm hết sức và vui vẻ đón nhận kết quả. Chừng nào còn sống, bạn luôn có thể làm lại từ đầu.
(View: 15654)
Hôm 20/09/2000, Antonio Mancuso đã chính thức đến trình diện tại một dòng tu ở Milan, bắt đầu cuộc đời một tu sĩ. Antonio cho biết anh đã thấy mình có ơn gọi linh mục từ ngày còn là cậu bé giúp lễ, đã suy nghĩ trong bao năm về vấn đề này và trằn trọc rất nhiều sau khi theo dõi các bài thuyết giảng của Đức Thánh Cha trong Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới Lần Thứ 15.
(View: 24860)
Cha Gabriele Bove thành Campobasso làm chứng: - Một trong những lý do khiến Cha thánh Pio luôn khẩn cầu sự giúp đỡ và nhận được sự bảo trợ đặc biệt của Thánh Tổng Lãnh Thiên Thần Micae, đó là ngài xin Thánh Tổng Lãnh Thiên Thần Micae gìn giữ khỏi rơi vào cạm bẫy của tội kiêu ngạo. Cha Pio tha thiết xin Thánh Tổng Lãnh Thiên Thần Micae trợ giúp cách riêng để có thể luôn luôn sống trong sự khiêm tốn giữa bao ân huệ khác thường mà THIÊN CHÚA tuôn đổ trên ngài.