Wednesday
24
April
2024
Sunday, March 26, 201712:13 AM(View: 22128)
Đột quỵ hay tấn công vào buổi sáng, cần phòng tránh thế nào?
Wednesday, March 8, 20177:18 PM(View: 13060)
5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay Khoa học phát triển có thể phát hiện được nhiều loại ung thư từ rất sớm nhưng vẫn có rất nhiều bệnh ung thư khó có thể chẩn đoán khi mới manh nha và khi có dấu hiệu thì đã muộn Dưới đây là 5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay:
Saturday, August 6, 20161:10 PM(View: 16458)
Phương pháp thông dụng chữa bịnh tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. . Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ cao đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây:
Thursday, May 8, 201412:00 AM(View: 32826)
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai. Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽ
Tuesday, May 6, 201412:00 AM(View: 28221)
Vì vậy, mỗi chúng ta, nhất là những người lớn tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ nên uống khoảng 200 ml nước (chừng một cốc), thì sáng ngủ dậy, không những máu không bị đặc mà còn loãng ra. Các chuyên gia y học cũng khuyên rằng, buổi tối trước khi đi ngủ uống nước khiến cho máu loãng ra, có lợi cho sự tuần hoàn của mạch máu, giúp phòng chống tai biến mạch máu não. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu não, sự đông đặc của máu tăng lên chỉ là một trong những nguyên nhân gây bệnh. Tuy nhiên, có thể khẳng định thói quen uống nước trước khi đi ngủ có tác dụng nhất định đối với việc phòng chống tai biến mạch máu não.
(View: 21877)
Tôi cầu xin: “Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.” Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng. Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói: “Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên: “Làm sao nó sống? Nó sống bằng gì? ” S. nó nói: “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó.”
(View: 22703)
Và còn biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau lòng . Nhưng họ đâu biết rằng , mình là người rất hạnh phúc , vì có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , còn chúng ta có thì không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ mình.
(View: 19707)
Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – Với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
WEBSITE STATISTICS
2,319,686,071,854,749,159

KHI BỆNH TẬT CŨNG NHƯ LÚC MẠNH KHỎE

Tuesday, September 28, 201012:00 AM(View: 78196)
sugi-large-contentNhững dịp Ngân Khánh, Kim Khánh, Ngọc Khánh kỷ niệm thành hôn ngày nay đang hiếm dần theo với phong thái và khuynh hướng ly thân, ly dị ngày nay. Ngày nay, người ta không những không muốn kết hôn, mà nếu như kết hôn thì lại rất dễ bỏ nhau. Chính vì thế, những trường hợp vợ chồng trung thành với nhau “khi bệnh tật cũng như lúc khỏe mạnh”, trung thành cho “đến chết” xem ra càng hiếm quí hơn nữa. Do đó, mỗi lần có dịp chứng kiến các cụ ông, cụ bà đi bên nhau, hoặc dìu nhau tới thánh đường tham dự thánh lễ, tôi thấy thật cảm phục và kính trọng. Đối với tôi, họ chính là những thành trì bảo vệ giá trị ơn gọi hôn nhân, và là những chứng nhân hùng hồn của sự vĩnh cửu mà ơn gọi hôn nhân đã mang lại. Bài viết này, tôi muốn nêu lên vài hình ảnh đáng kính phục dành cho những cặp vợ chồng trẻ mà sự trung thành của họ phải trả một giá đắt đỏ.

Đó là trường hợp một người bạn trẻ ngồi trên chiếc xe lăn. Anh hoàn toàn lệ thuộc vào sự giúp đỡ của người vợ. Có lẽ vì do kết quả của một tai nạn khủng khiếp, hoặc do một cơn bệnh hiểm nghèo nào đó nên đã cướp đi nơi anh khả năng di chuyển, khả năng ngôn ngữ, khả năng tự giúp đỡ mình trong những nhu cầu tối thiểu của cuộc sống như ăn uống, thay hoặc mặc áo quần, tắm rửa, đánh răng, rửa mặt, và vệ sinh cá nhân. Anh ngồi trên xe lăn, ngơ ngác nhìn người này, người khác. Miệng anh luôn luôn mở rộng mặc cho rãi rớt văng vãi mà không thể kiểm chứng được. Nhưng điều lạ lùng là anh lại chăm chỉ không bỏ sót một thánh lễ Chúa Nhật nào, mặc dù anh không thể rước Mình Thánh Chúa được.

Nhìn anh, khiến tôi suy nghĩ thêm về những tương qua trong đời sống vợ chồng. Những thách đố của hôn nhân mà có lẽ họ cũng như nhiều cặp vợ chồng khác vẫn phải đối diện mỗi ngày. Nhưng dường như tôi thấy họ vẫn tình tứ và quyến luyến với nhau còn hơn những người không cần phải có thêm những động lực thôi thúc và nhắc nhớ đến tình yêu của mình. Thật vậy, tôi rất xúc động khi nhìn người vợ trẻ dùng khăn thấm những dòng nước rãi cứ chẩy ra từ miệng chồng của nàng. Nàng làm việc này một cách hết sức trân trọng, qua ánh mắt yêu thương và nụ cười nở thắm đôi môi. Nhiều lần tôi như bị cuốn hút vào những cử chỉ yêu thương, săn sóc ấy mặc dù ngay trong thánh lễ Chúa Nhật.

Mỗi lần nhìn hay nghĩ lại hình ảnh của đôi vợ chồng trẻ trên, tôi lại gợi nhớ đến hình ảnh đôi vợ chồng mà tôi có dịp gặp gỡ và kết nghĩa huynh đệ. Tôi không hề biết hai người này trước đó cho đến khi tôi gặp người chồng vào dịp Tết Nguyên Đán 2009 tại Sàigòn. Nhưng tôi đã và vẫn thương mến dành cho cả hai một tình cảm hết sức đặc biệt. Nhờ qua những sinh hoạt của anh, tôi mới khám phá và cảm nghiệm hơn nữa cái giá trị của tinh thần hy sinh, và đời sống gia đình. Và cũng qua những hoạt động tâm linh ấy, tôi đã từ từ biết thêm về người “em tinh thần” này.

Qúi là một người năng động, giầu sáng kiến, và đầy nhiệt huyết. Quí được hưởng một nền giáo dục đầy đủ về tâm linh và trí tuệ. Nhưng Thượng Đế, nói theo thuyết tài mệnh tương đố của Nguyễn Du: “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”, nên đã giới hạn tối đa sự sống thể lý và những khả năng tự điều hành những sinh hoạt thường ngày của Qúi. Nói một cách đơn giản, là Quí hoàn toàn lệ thuộc vào chiếc xe lăn của mình. Hơn thế nữa, bệnh tình luôn luôn hành hạ thân xác Quí. Đau nhức khắp tứ chi và từng đốt xương, từng thớ thịt. Ngày và đêm tiêu tiểu luôn luôn và không kiểm chứng được. Vì thế, nhiều đêm đành phải chấp nhận cái xấu hổ và những bất tiện ngay trên giường ngủ. Có thể so sánh Quí như một cái bãi rác mà Thượng Đế dùng để đổ tất cả rác rưởi thừa thãi, và mọi vật dụng phế thải. Nhưng những nghiệt ngã của cuộc sống, bệnh tật, nghèo túng đã không làm ảnh hưởng và chi phối được đời sống và những giá trị tâm linh của Quí.

Không ca thán, và không buông xuôi. Không oán hận đời. Quí vẫn sống, và sống tốt bằng những cố gắng trong phạm vi dù rất tối thiểu để phổ biến lời Chúa, tinh thần Phúc Âm. Dường như càng đau đớn, càng bị thử thách nghiền nát, thì những suy tư và chia sẻ của Quí càng mang chiều sâu tâm linh và có khả năng chinh phục người đọc. Qua những kinh nghiệm bản thân, Quí đã vẽ ra hình ảnh Chúa Giêsu Tử Giá một cách hết sức sống động. Đồng thời đã giới thiệu một con đường tận hiến bằng ngay chính cuộc sống mình. Gần đây sinh hoạt tông đồ của Quí và bạn hữu đã được phổ biến rộng rãi. Những bệnh nhân nghèo, những tâm hồn đau khổ và nghèo túng đã tìm được sự nâng đỡ, ủi an qua việc giúp đỡ, phổ biến phương pháp trị liệu bằng dầu dừa, bằng tâm linh trị liệu. Người đọc có thể tìm hiểu thêm sinh hoạt này qua trang nhà: http://tinvuichualanh.net.

Nhưng khi nhắc đến Quí, tôi không thể không nghĩ và nhắc đến người vợ, người bạn đường của Quí. Làm sao tôi không nể phục và đề cao con người này. Sự trungthành, và tình yêu thương mà nàng dành cho Quí. Làm sao ta có thể so sánh được những hy sinh tuy âm thầm nhưng rất mãnh liệt ấy. Để hiểu được mức độ chịu đựng đáng khâm phục ấy, ta phải nhìn vào phong trào ly thân, ly dị đang trở thành một lối sống thu hút hơn 50% các đôi vợ chồng của con người thời nay. Qua kinh nghiệm nghề nghiệp, tôi đã nhìn, đã nghe, và đã chứng kiến rất nhiều đôi vợ chồng đã bỏ nhau chỉ vì một bất bình nho nhỏ và một sự thiếu thông cảm chẳng có cơ sở gì. Người nghèo ly dị. Người giầu ly dị. Người thiếu học và người có học. Người không có địa vị và người có địa vị xã hội... Họ bỏ nhau một cách hết sức dễ dàng, mau lẹ, và không mang một mặc cảm tội lỗi nào. Hình ảnh so sánh này, tự nó nói lên thế nào là lý do khiến tôi phải trân quí, và viết lên những lời chân thành này.

“Tôi ... nhận ... làm chồng/làm vợ và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với anh/với em khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng anh/em mọi ngày suốt đời tôi”.

Lời thề hôn phối mà mọi người đã đọc khi tay trong tay sánh bước lên bàn thánh ngày nay liệu có còn mang ý nghĩa một “khế ước vĩnh viễn” mang tính “bí tích” không? Hay cũng chỉ là những lời có tính cách nghi thức, cần thiết để làm cho xong một việc?!!!
Có được người chồng, người vợ hiền đức và nhất là trung thành qua mọi thăng trầm của hành trình cuộc sống, không những chỉ là một may mắn trên đường đời mà còn là một phúc lành đặc biệt Chúa ban. Họ chính là những thiên thần bản mệnh của nhau trên bước đường lữ hành trần thế. Hơn thế, họ chính là những chứng nhân hùng hồn về giá trị vĩnh cửu của ơn gọi và bí tích hôn nhân.

Tiến Sĩ Trần Mỹ Duyệt
(Riêng tặng Quí và người vợ hiền của em)

Những dịp Ngân Khánh, Kim Khánh, Ngọc Khánh kỷ niệm thành hôn ngày nay đang hiếm dần theo với phong thái và khuynh hướng ly thân, ly dị ngày nay. Ngày nay, người ta không những không muốn kết hôn, mà nếu như kết hôn thì lại rất dễ bỏ nhau. Chính vì thế, những trường hợp vợ chồng trung thành với nhau “khi bệnh tật cũng như lúc khỏe mạnh”, trung thành cho “đến chết” xem ra càng hiếm quí hơn nữa. Do đó, mỗi lần có dịp chứng kiến các cụ ông, cụ bà đi bên nhau, hoặc dìu nhau tới thánh đường tham dự thánh lễ, tôi thấy thật cảm phục và kính trọng. Đối với tôi, họ chính là những thành trì bảo vệ giá trị ơn gọi hôn nhân, và là những chứng nhân hùng hồn của sự vĩnh cửu mà ơn gọi hôn nhân đã mang lại. Bài viết này, tôi muốn nêu lên vài hình ảnh đáng kính phục dành cho những cặp vợ chồng trẻ mà sự trung thành của họ phải trả một giá đắt đỏ.

 

Đó là trường hợp một người bạn trẻ ngồi trên chiếc xe lăn. Anh hoàn toàn lệ thuộc vào sự giúp đỡ của người vợ. Có lẽ vì do kết quả của một tai nạn khủng khiếp, hoặc do một cơn bệnh hiểm nghèo nào đó nên đã cướp đi nơi anh khả năng di chuyển, khả năng ngôn ngữ, khả năng tự giúp đỡ mình trong những nhu cầu tối thiểu của cuộc sống như ăn uống, thay hoặc mặc áo quần, tắm rửa, đánh răng, rửa mặt, và vệ sinh cá nhân. Anh ngồi trên xe lăn, ngơ ngác nhìn người này, người khác. Miệng anh luôn luôn mở rộng mặc cho rãi rớt văng vãi mà không thể kiểm chứng được. Nhưng điều lạ lùng là anh lại chăm chỉ không bỏ sót một thánh lễ Chúa Nhật nào, mặc dù anh không thể rước Mình Thánh Chúa được.

 

Nhìn anh, khiến tôi suy nghĩ thêm về những tương qua trong đời sống vợ chồng. Những thách đố của hôn nhân mà có lẽ họ cũng như nhiều cặp vợ chồng khác vẫn phải đối diện mỗi ngày. Nhưng dường như tôi thấy họ vẫn tình tứ và quyến luyến với nhau còn hơn những người không cần phải có thêm những động lực thôi thúc và nhắc nhớ đến tình yêu của mình. Thật vậy, tôi rất xúc động khi nhìn người vợ trẻ dùng khăn thấm những dòng nước rãi cứ chẩy ra từ miệng chồng của nàng. Nàng làm việc này một cách hết sức trân trọng, qua ánh mắt yêu thương và nụ cười nở thắm đôi môi. Nhiều lần tôi như bị cuốn hút vào những cử chỉ yêu thương, săn sóc ấy mặc dù ngay trong thánh lễ Chúa Nhật.

 

Mỗi lần nhìn hay nghĩ lại hình ảnh của đôi vợ chồng trẻ trên, tôi lại gợi nhớ đến hình ảnh đôi vợ chồng mà tôi có dịp gặp gỡ và kết nghĩa huynh đệ. Tôi không hề biết hai người này trước đó cho đến khi tôi gặp người chồng vào dịp Tết Nguyên Đán 2009 tại Sàigòn. Nhưng tôi đã và vẫn thương mến dành cho cả hai một tình cảm hết sức đặc biệt. Nhờ qua những sinh hoạt của anh, tôi mới khám phá và cảm nghiệm hơn nữa cái giá trị của tinh thần hy sinh, và đời sống gia đình. Và cũng qua những hoạt động tâm linh ấy, tôi đã từ từ biết thêm về người “em tinh thần” này.

 

Qúi là một người năng động, giầu sáng kiến, và đầy nhiệt huyết. Quí được hưởng một nền giáo dục đầy đủ về tâm linh và trí tuệ. Nhưng Thượng Đế, nói theo thuyết tài mệnh tương đố của Nguyễn Du: “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”, nên đã giới hạn tối đa sự sống thể lý và những khả năng tự điều hành những sinh hoạt thường ngày của Qúi. Nói một cách đơn giản, là Quí hoàn toàn lệ thuộc vào chiếc xe lăn của mình. Hơn thế nữa, bệnh tình luôn luôn hành hạ thân xác Quí. Đau nhức khắp tứ chi và từng đốt xương, từng thớ thịt. Ngày và đêm tiêu tiểu luôn luôn và không kiểm chứng được. Vì thế, nhiều đêm đành phải chấp nhận cái xấu hổ và những bất tiện ngay trên giường ngủ. Có thể so sánh Quí như một cái bãi rác mà Thượng Đế dùng để đổ tất cả rác rưởi thừa thãi, và mọi vật dụng phế thải. Nhưng những nghiệt ngã của cuộc sống, bệnh tật, nghèo túng đã không làm ảnh hưởng và chi phối được đời sống và những giá trị tâm linh của Quí.

 

Không ca thán, và không buông xuôi. Không oán hận đời. Quí vẫn sống, và sống tốt bằng những cố gắng trong phạm vi dù rất tối thiểu để phổ biến lời Chúa, tinh thần Phúc Âm. Dường như càng đau đớn, càng bị thử thách nghiền nát, thì những suy tư và chia sẻ của Quí càng mang chiều sâu tâm linh và có khả năng chinh phục người đọc. Qua những kinh nghiệm bản thân, Quí đã vẽ ra hình ảnh Chúa Giêsu Tử Giá một cách hết sức sống động. Đồng thời đã giới thiệu một con đường tận hiến bằng ngay chính cuộc sống mình. Gần đây sinh hoạt tông đồ của Quí và bạn hữu đã được phổ biến rộng rãi. Những bệnh nhân nghèo, những tâm hồn đau khổ và nghèo túng đã tìm được sự nâng đỡ, ủi an qua việc giúp đỡ, phổ biến phương pháp trị liệu bằng dầu dừa, bằng tâm linh trị liệu. Người đọc có thể tìm hiểu thêm sinh hoạt này qua trang nhà: http://tinvuichualanh.net.

 

Nhưng khi nhắc đến Quí, tôi không thể không nghĩ và nhắc đến người vợ, người bạn đường của Quí. Làm sao tôi không nể phục và đề cao con người này. Sự trungthành, và tình yêu thương mà nàng dành cho Quí. Làm sao ta có thể so sánh được những hy sinh tuy âm thầm nhưng rất mãnh liệt ấy. Để hiểu được mức độ chịu đựng đáng khâm phục ấy, ta phải nhìn vào phong trào ly thân, ly dị đang trở thành một lối sống thu hút hơn 50% các đôi vợ chồng của con người thời nay. Qua kinh nghiệm nghề nghiệp, tôi đã nhìn, đã nghe, và đã chứng kiến rất nhiều đôi vợ chồng đã bỏ nhau chỉ vì một bất bình nho nhỏ và một sự thiếu thông cảm chẳng có cơ sở gì. Người nghèo ly dị. Người giầu ly dị. Người thiếu học và người có học. Người không có địa vị và người có địa vị xã hội... Họ bỏ nhau một cách hết sức dễ dàng, mau lẹ, và không mang một mặc cảm tội lỗi nào. Hình ảnh so sánh này, tự nó nói lên thế nào là lý do khiến tôi phải trân quí, và viết lên những lời chân thành này.

 

“Tôi ... nhận ... làm chồng/làm vợ và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với anh/với em khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng anh/em mọi ngày suốt đời tôi”.

 

Lời thề hôn phối mà mọi người đã đọc khi tay trong tay sánh bước lên bàn thánh ngày nay liệu có còn mang ý nghĩa một “khế ước vĩnh viễn” mang tính “bí tích” không? Hay cũng chỉ là những lời có tính cách nghi thức, cần thiết để làm cho xong một việc?!!!

 

Có được người chồng, người vợ hiền đức và nhất là trung thành qua mọi thăng trầm của hành trình cuộc sống, không những chỉ là một may mắn trên đường đời mà còn là một phúc lành đặc biệt Chúa ban. Họ chính là những thiên thần bản mệnh của nhau trên bước đường lữ hành trần thế. Hơn thế, họ chính là những chứng nhân hùng hồn về giá trị vĩnh cửu của ơn gọi và bí tích hôn nhân.

Tiến Sĩ Trần Mỹ Duyệt
(Riêng tặng Quí và người vợ hiền của em)

(View: 14179)
Và, ta đang vẫn còn hạnh phúc vơi thân thể chưa phải lâm vào cảnh trọng bệnh. Khi nào ta rơi vào cảnh đó ta mới cảm được thấu nỗi đau của phận người. Phận người vẫn mong manh và thật nhỏ bé trong bàn tay của Đấng Tạo Thành. Hãy tạ ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh, hãy chúc tụng Danh Chúa bởi vì muôn ơn lành Chúa vẫn ngày đêm tuôn đổ xuống trên đời ta và nhất là ánh mắt chạnh thương của một Giêsu giàu lòng thương xót luôn dõi nhìn ta dù cho ta có lỗi tội, dù ta phản bội Ngài.
(View: 11018)
Con về với Mẹ, Mẹ hiền ơi Dẫu thuyền xa khuất cuối chân trời Dẫu đời lênh đênh trên sóng nước Con về với Mẹ lòng thảnh thơi. Con về với Mẹ, Mẹ hiền ơi Gió thổi mây bay giăng khắp trời Hoa khoe màu áo hương mùi mới Con về với Mẹ để nghỉ ngơi. Con về với Mẹ, Mẹ hiền ơi Để nhìn thấy Mẹ nhoẻn môi cười Lòng con không còn xao xuyến nữa Nhẹ nhàng thanh thản đời nhẹ vơi.
(View: 17975)
4. Làm việc bất chính, đọc sách vô ích. 5. Làm trái lòng người, thông minh vô ích. 6. Không giữ nguyên khí, thuốc bổ vô ích. 7. Thời vận không thông, mưu cầu vô ích
(View: 12282)
Mẹ thích những bông hoa Xanh của lòng Cậy, hoa Đỏ của Lòng mến, hoa Trắng của lòng trong sạch, hoa Tím của hãm mình, hoa vàng của niềm tin, hoa Hồng của kinh Kính mừng lắm lắm... Thánh Anphongsô Ligori quả quyết rằng: "Nếu tôi thật lòng yêu mến Mẹ, thì tôi chắc chắn được lên thiên đàng".
(View: 9321)
Đường lên núi dốc cao Calvê chiều nao Lê bước đi nghiêng ngả trên con đường gai Này sao hỡi Chúa mang lấy bao nhiêu là đớn đau Lòng xót xa nghẹn ngào không thốt lên lời.
(View: 10505)
“ Này các tỳ kheo, các ông dường như trách ta vì đã độ cho một gã say. Nhưng ta hỏi các ông, trong lúc hắn say, tại sao không cầu chuyện gì khác, mà lại cầu làm Phật ? Như thế là hắn đã gieo một cái nhân tốt đẹp, ta phải giúp duyên cho hắn, vì ta không hẹp gì mà không cho hắn làm Phật. Vả lại, có bao nhiêu người "tỉnh" biết cầu làm Phật như hắn ?
(View: 12607)
Trong lúc nhóm chuyên viên đi tìm dấu vết chiếc máy bay MH370 của Malaysia mất tích, đang sục sạo dưới lòng biển tại Sri Lanka thuộc Ân Độ Dương thì nhóm chuyên viên bất ngờ tìm thấy pho tượng Đức Mẹ Maria khổng lồ còn nguyên vẹn xuất hiện nơi đáy biển hoang vu, Đức Mẹ sáng choang và mới tinh tươm như mới đặt nơi đây.
(View: 10894)
Kính Chân Phước Đức Cố Giáo Hoàng, xin Ngài luôn nhớ đến chúng con và cầu thay nguyện giúp cho chúng con đang còn ở thế gian này. Amen.
(View: 10687)
THÁNH LỄ PHONG THÁNH HAI ĐỨC CỐ GIÁO HOÀNG GIOAN XXIII VÀ GIOAN PHAOLO II
(View: 11270)
Thiên đường, địa ngục không phải là chỗ con người tới sau khi chết mà nó ở đây và ngay bây giờ! Lành, dữ đều do tư tưởng. Cửa thiên đường địa ngục mở ra bất cứ lúc nào.
(View: 12644)
Hãy đi ngược dòng lịch sử, xem có người nào khi đã chết, còn được người ta yêu mến đến mức tế tự, cầu đảo chăng? Trong mọi thời đại, Thánh Giá Chúa Giêsu vẫn thấm đầm nước mắt tình yêu… Các thế hệ đã hăm hở chạy đến cùng Cây Thánh Giá, và tuyên xưng như Thánh Phaolô xưa: “Ai sẽ tách biệt chúng tôi ra khỏi tình yêu Đức Kitô? Tôi tin rằng dù sự sống hay sự chết, dù Thiên thần, lãnh thần hay quyền thần; dù tương lai hay sức mạnh; dù sự cao sâu hay bất cứ sự vật nào, có sức tách biệt chúng tôi ra khỏi tình yêu Đức Giêsu Kitô Chúa chúng tôi!”
(View: 15721)
Trứng còn biểu tượng cho sự khởi nguyên của sự sống, bởi vậy theo truyền thuyết người chết được tẩm liệm, người ta để trong quan tài một cái trứng biểu tượng cho cứu chuộc và sự sống đời sau, trên quan tài người chết thường cúng cơm có trứng gà.
(View: 13980)
Thiên Đàng không phải là nơi để chúng ta hưởng thụ những nhu cầu giống như ở trần gian, mà sự thật Thiên đàng chính là SỰ YÊN HÀN – SỰ BÌNH AN VÀ SỰ THANH THOÁT; hoàn toàn không có sự SÂN SI – HẬN THÙ – BẤT AN và GHEN TỊ.
(View: 11014)
Người khát khao và thường xuyên lãnh nhận Bí tích Thánh thể sẽ không bao giờ bị hư mất. Đây chính là phần thưởng bất di bất dịch của Thiên Chúa dành cho Người Công Giáo, chúng ta cần quan tâm và hy vọng để sống trọn vẹn trên con đường lữ thứ trần gian này.
(View: 11424)
Lạy Chúa, chúng con xin dâng lên Chúa cuộc đời chúng con. Xin hãy thánh hoá chúng con trong tình yêu của Chúa. Xin đừng để những đam mê tội lỗi làm bại liệt mọi ý chí tốt lành nơi chúng con. Xin giúp chúng con luôn biết tự chủ trong mọi tư tưởng và việc làm của mình theo thánh ý Chúa. Xin cho chúng con luôn sống trong tự do của con cái Thiên Chúa. Amen.
(View: 12763)
xã hội mà chúng ta đang sống dường như đang nuôi dưỡng những lời hứa vô hồn, chẳng nội dung. Hứa chỉ là hứa đấy, chứ không xem lời hứa là cả danh dự của mình. Hứa mà không biết mình đang hứa gì, hứa mà chẳng có tí tâm tư. Hứa chỉ để chứng tỏ mình, trong khi không biết mình có đủ sức để thực thi lời hứa ấy không.
(View: 11316)
xưa nay tôi vẫn cho mình là một người rất lương thiện, mãi đến lúc này, phải! chỉ đến lúc này, tôi mới biết được trong tôi còn có một con người rất xấu xa, rất độc ác! Bởi vì nội tâm của tôi chứa những điều ác, nên tôi mới cảm thấy nhiều đau khổ đến thế. Nếu nội tâm của tôi không ác, sao tôi có thể khổ chứ?
(View: 11555)
Khi đã lạnh ngắt đi rồi, thì xác thân chỉ còn là một khối vô tri.... Mỗi người sau khi chết còn tồn tại hay không là trên môi người và trong lòng người.... Còn được tưởng nhớ, còn được nhắc nhở đó là còn tồn tại. ... Bằng không cũng như một sự bốc hơi, ban đầu còn mờ mịt sau tan dần loãng dần rồi vô vi.... Vì vậy mà con người phải vận dụng một số nghi thức hình thức để níu giữ lại bóng dáng tên tuổi. Với tâm tư tình cảm của người còn sống, thì người đã chết như vẫn còn vương vất qua những hình hài vật dụng, qua những bóng dáng kỷ niệm....
(View: 18067)
không gì làm đẹp lòng Mẹ cho bằng đọc kinh Mân Côi. Chỗ nào có kinh Mân Côi, là có Đức Mẹ ở đó, hay nói cách khác chỗ nào có chuỗi hạt Mân Côi là có Đức Mẹ cũng ở đó. Vậy người nào thường xuyên mang chuỗi hạt Mân Côi trong mình, thì người đó luôn luôn ở cùng với Đức Mẹ. Đã ở cùng với Đức Mẹ, thì làm sao mà mất linh hồn được ! Đức Mẹ đâu có bỏ mình trong lúc gian nan! Đó là nguyên do chúng ta là người công giáo, nên mang luôn trong mình chuỗi hạt Mân Côi.
(View: 12513)
Chưa kịp nhớ Đã vội quên Chưa vui kịp Đã tràn lênh láng sầu Đời trôi như nước qua cầu Vô tâm chảy mãi, biết đâu ngọn nguồn