Wednesday
24
April
2024
Sunday, March 26, 201712:13 AM(View: 22128)
Đột quỵ hay tấn công vào buổi sáng, cần phòng tránh thế nào?
Wednesday, March 8, 20177:18 PM(View: 13060)
5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay Khoa học phát triển có thể phát hiện được nhiều loại ung thư từ rất sớm nhưng vẫn có rất nhiều bệnh ung thư khó có thể chẩn đoán khi mới manh nha và khi có dấu hiệu thì đã muộn Dưới đây là 5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay:
Saturday, August 6, 20161:10 PM(View: 16458)
Phương pháp thông dụng chữa bịnh tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. . Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ cao đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây:
Thursday, May 8, 201412:00 AM(View: 32826)
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai. Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽ
Tuesday, May 6, 201412:00 AM(View: 28221)
Vì vậy, mỗi chúng ta, nhất là những người lớn tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ nên uống khoảng 200 ml nước (chừng một cốc), thì sáng ngủ dậy, không những máu không bị đặc mà còn loãng ra. Các chuyên gia y học cũng khuyên rằng, buổi tối trước khi đi ngủ uống nước khiến cho máu loãng ra, có lợi cho sự tuần hoàn của mạch máu, giúp phòng chống tai biến mạch máu não. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu não, sự đông đặc của máu tăng lên chỉ là một trong những nguyên nhân gây bệnh. Tuy nhiên, có thể khẳng định thói quen uống nước trước khi đi ngủ có tác dụng nhất định đối với việc phòng chống tai biến mạch máu não.
(View: 21877)
Tôi cầu xin: “Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.” Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng. Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói: “Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên: “Làm sao nó sống? Nó sống bằng gì? ” S. nó nói: “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó.”
(View: 22703)
Và còn biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau lòng . Nhưng họ đâu biết rằng , mình là người rất hạnh phúc , vì có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , còn chúng ta có thì không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ mình.
(View: 19707)
Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – Với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
WEBSITE STATISTICS
2,319,686,071,854,749,159

Khi Mẹ Tôi Qua Đời

Wednesday, September 7, 201112:00 AM(View: 99167)

Ai trong chúng ta đã không có lần đi dự đám tang của thân nhân hoặc bạn bè, các bạn thấy gì trong cảnh tang tóc ấy? Các bạn có đặt vấn đề sự chết bao giờ chưa? Nó có ảnh hưởng gì đến cuộc đời bạn không?

Sau đây là cảm nghĩ khó khăn của cô Bình mười lăm tuổi sau cái chết của thân mẫu, vì bệnh ung thư vào năm 1998.

Bình sống với ba và hai em trai, tạm thời mỗi ngày cô làm việc dọn dẹp trong nhà, mỗi tuần ba lần có bà giúp việc đến giặt ủi và dọn dẹp những việc trong nhà, nhưng ba của Bình muốn bà chị cả chưa có gia đình đến ở luôn trong nhà của mình, bởi vì ông thường nói là cần người đàn bà trong nhà. Tuy nhiên Bình nói với ba là Bình và hai đứa em trai có thể gánh vác được công việc nhà, không cần phải có ai thay thế chỗ trống của mẹ.

Mẹ mới qua đời cách đây mấy tháng nhưng công việc vẫn trôi chảy, vấn đề của Bình là không phải vì vấn đề công việc nhưng là sự thiếu vắng của mẹ trong nhà và trong cuộc sống của cô.

Bình nói: tôi còn nhớ rõ mẹ tôi trong suốt thời gian nằm liệt giường, quằn quại trong đau đớn, nhiều người đến thăm vẫn âm thầm cầu mong cho mẹ tôi sớm ra đi để khỏi phải đau khổ.

Có lần tôi nghe trộm mấy người thưa hỏi bác sĩ: mẹ tôi còn sống và phải chịu khổ bao lâu nữa? Tôi cảm thấy buồn lắm khi nghe những câu nói đó, tôi cũng chẳng biết phải hỏi ai về bệnh tình của mẹ tôi hoặc điều gì sẽ xảy đến cho gia đình, cho mẹ tôi sau khi quan tài của mẹ được chôn vùi xuống lòng đất.

Xem ra những câu hỏi của tôi thật ngớ ngẩn nhưng nó lại làm tôi sợ hãi quá chừng, tôi không dám nghĩ đến mẹ tôi nữa trong những ngày cuối cùng của mẹ. Rồi đến ngày mẹ tôi vĩnh biệt ra đi, tôi cảm thấy mọi sự như sụp đổ xung quanh tôi. Điều làm tôi ân hận hơn nữa, là mỗi lần tôi đi phố với các bạn cho người khuây khỏa thay vì ở bên cạnh mẹ trong lúc mẹ đang chết dần chết mòn với thân xác quằn quại trong đau đớn.

Sau ngày mẹ tôi qua đời, tôi không biết còn nghĩ gì hơn về mẹ tôi nữa, nhưng hình ảnh mẹ tôi cứ hiện rõ lên trong tôi cả những việc mẹ làm, những lời mẹ nói, cả những lúc hai mẹ con giận dữ vì bất đồng ý kiến. Tôi cảm thấy yêu mẹ hơn, nhưng thâm tâm tôi lại cứ gợi lại những điều tiêu cực làm tôi không thích và chỉ làm tôi ân hận, chỉ thêm buồn mà thôi.

251-contentSao tôi không thể lướt thắng được những điều không đáng sợ thật? Ước chi có ai biết được để tôi thổ lộ những tâm tình của tôi.

Ngày ngày chỉ có bốn cha con trong nhà, cha tôi già đi nhiều vì công việc, vì nhớ thương mẹ tôi nhiều. Hôm ba tôi về nhà rất khuya, hai đứa em tôi thì rất ngoan, nhưng sao tôi càng ngày thấy mình càng hư quá. Ba tôi thường nói là mẹ tôi không muốn đời sống gia đình phải đứng lại sau ngày mẹ tôi ra đi, nhưng phải được xây dựng và tiến tới bất chấp mọi khó khăn.

Tôi thường nghĩ tới mẹ tôi, tôi thường nhớ lần cuối cùng bốn cha con tới nhà thương thăm mẹ, tôi cố gắng nhớ lại điều gì đó, tôi muốn nói với mẹ nhưng không tài nào nhớ được, điều đó làm tôi đau khổ lắm. Ra vào trong nhà tôi cảm thấy như mẹ tôi đứng ở nơi cửa.

Ước chi ai chỉ bảo tôi rằng tôi sẽ phải sống những cảm nghĩ, những kinh nghiệm này đến bao lâu nữa? Biết đến bao giờ tôi mới có thể vơi đi nỗi buồn thương nhớ mẹ tôi
 
Bạn đang đứng trước hậu quả là người thân nhất đã qua đời, là người mẹ trong gia đình. Sự chết là điều chắc chắn sẽ đến đối với tất cả mọi người, và ai cũng biết rằng mọi người đều phải chết, kẻ trước người sau, nay anh mai là tôi. Chết là sự thật chắc chắn nhất, tuy vậy không ai biết khi nào, giờ nào, cách nào hay ở đâu mình sẽ chết. Có người sợ chết đến nỗi không bao giờ dám nghĩ hoặc nói đến nó nữa, có người phản ứng trước đau khổ của sự chết bằng sự im lặng, nhưng người khác lại dùng những hình bóng để nói về sự chết như: đi về thế giới bên kia, trở về với Thiên Chúa là Đấng Tạo Thành.

Sự chết nhiều khi làm cho người sống còn phải đau khổ nhiều hơn nữa, nhưng mỗi người tìm cách tốt nhất, thích hợp nhất để đối phó với bản thân hoặc của thân nhân mình, và mỗi người có cách khác nhau hoặc tùy theo hoàn cảnh. Có thể cách đối phó của người này làm người khác không ưa thích, nhưng điều quan trọng là cách đối phó cách tích cực, hữu hiệu trong những hoàn cảnh khó khăn của mình v.v. Xét cho cùng là điều làm cho ta khổ tâm hơn hết có thể là sự ra đi của mẹ, vì sự mất mát của người thân yêu, vì mất đi một người mẹ, một người cha, người vợ, người chồng, người con hay ông bà v.v.

Phản ứng của Bình trên đây là vì quá thương nên giận mẹ, mẹ ra đi không trở lại, giận đến nỗi khó có thể gợi lại những hình ảnh đẹp của người mẹ nữa. Nhưng thử hỏi, mẹ vĩnh biệt ra đi có phải lỗi của mẹ đâu? Và mẹ cũng đâu có thể làm gì được với những đau khổ của những người con tiếp tục cuộc sống của họ?

Phản ứng tâm lý hờn giận của Bình có thể vì bạn không muốn ân hận hoặc chịu trách nhiệm về cái chết của mẹ, nên chỉ còn muốn gợi lại những tiêu cực để quên đi người mẹ.

Có những cảm tình gợi lại hơi lạ, giận không phải vì ghét, vì ân hận, vì hối tiếc, vì quá thương người đã ra đi, biết thế nên bạn không cần phải chiến đấu đè nén những cảm tình đó, với thời gian dần dần sẽ vơi bớt và sẽ lắng dịu, nó cần phải khơi dậy để bạn chấp nhận và làm quen với thực tại cách thiết thực.

Vấn đề của bạn không phải là vấn đề bạn đương đầu với người thân thương nhất của bạn trong gia đình, và cũng không lạ gì khi bạn thấy những xáo trộn của tình cảm, bạn cảm thấy giận, thấy khổ, bực tức. Sao bạn không thể trở nên tốt lành hơn những điều mình mong muốn? Sao mình lại đã không nói lên những điều mình mong muốn khi người thân vĩnh biệt ra đi?

Điều đó không lạ gì, vì mỗi cái chết của người ra đi đều để lại dang dở cho những người còn lại trên thế trần, bao lâu còn sống trên trần thế bấy lâu con người không thể được hoàn toàn hạnh phúc như lòng mong muốn. Cuộc đời con người thăng trầm có khi vui lúc buồn, lúc gặp thời khi trái thời, lúc gặp mặt khi phải chia tay, khi giận hờn lúc yêu thương, cũng có khi được thanh thản vô lo v.v. Nhưng rồi một khi đau khổ, buồn bực qua dần đi bạn sẽ tìm được nguồn bình an, an ủi vì bạn biết rằng cho dù hoàn cảnh nào đi nữa bạn đã được thực sự yêu thương và bạn đã yêu thương .

Chết đâu phải là hết, tình thương liên kết người sống với kẻ quá cố, vì thế bạn luôn cảm thấy sự hiện diện của người đã qua đời và chúng ta đều tạm biệt nhau. Sau ngày vĩnh biệt, chúng ta sẽ được hội ngộ không còn bị chia ly nữa, cũng sẽ không còn phải tang tóc đau thương nữa. Đó là điều đáng giá hơn cả và cũng là điều an ủi hơn cả.

(Những Bài Suy Niệm Hằng Ngày Theo Chủ Đề của Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu - Radio Veritas Asia)
(View: 56727)
Phàm ở đời hầu như ai ai cũng đều sợ chết hết, ngoại trừ những vị cao tăng đã thấm nhuần lý vô thường, những người có lý tưởng hy sinh, những người đau bệnh trầm kha nằm một chỗ, những kẻ mang tâm trạng chán đời trầm cảm cực độ, cũng như những kẻ bất bình thường mà thôi. Riêng cá nhân tác giả cũng sợ bệnh sợ chết như mọi người vậy. Nguyễn Thượng Chánh & Nguyễn Ngọc Lan
(View: 58528)
Một vấn nạn rất nhiều người đã hỏi, đó là tại sao Thượng Đế lại để cho thảm cảnh kinh khủng như thế xảy ra? Nói cách khác, tại sao Người cho phép đau khổ, sự chết đến với con người? LM. JOSEPH NGUYỄN THANH SƠN . Việt Báo Thứ Bảy, 9/15/2001, 12:00:00 AM
(View: 61825)
Thánh Phaolô nhắn nhủ các tín hữu thành Roma, "Không ai được sống cho mình và cũng không ai được chết cho mình. Vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa; nếu chúng ta chết, là chết cho Chúa. Vậy dù chúng ta sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa" (Rm 14:7-8). Tầm Xuân, CMC
(View: 61676)
Cái mà hôm nay mọi người cho là chân lý, ngày mai lại có thể là sai lạc. Lý trí con người khổ sở vô cùng trong khi đi tìm chân lý, và cho đến bây giờ con người vẫn nghi ngờ không biết rằng lý trí mình có thể có khả năng đạt đến chân lý hay không? Sự nghi ngờ đó cho thấy sự yếu kém của tri thức nhân loại. Và như vậy cái gọi là chân lý mà con người nhận thức được bằng tri thức giới hạn của mình không phải là chân lý đúng và toàn thể (chân lý tuyệt đối “?”) mà chỉ là những nhận thức có tính chất chủ quan và phiến diện. Vì vậy, có thể nói, tất cả những học thuyết triết học muốn giải nghĩa, giải thích ... toàn thể vũ trụ này cũng chẳng khác nào những lời mô tả con voi của những người mù sờ voi mà thôi??? Đi tìm chân lý ở đâu? Câu hỏi quá khó đau đầu thế nhân . Lý Lạc Long
(View: 56157)
“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em” (Lc, 6, 20), Trong Bài Giảng Trên Núi Đức Giêsu đã ban lời chúc phúc này cho tất cả các môn đệ và mọi người đi theo Chúa.
(View: 45784)
Dì chớp mắt vài cái, nét mặt mãn nguyện, nhắm mắt lại. Cô y tá vội đút ống thở vô. Dì Nati không tỉnh lại thêm lần nào nữa. Hai hôm sau, Kennah quyết định tắt mọi thứ máy móc chung quanh dì. Tôi tin rằng dì đã về nhà sau chuyến hành trình vất vả. Và tôi tin rằng nơi ấy, dì tìm được sự ấm áp của tình thương. Lê Tường-Vi