“Chết quá dễ mà sống thì quá khó.” – Trịnh Công Sơn | (Trịnh Công Sơn rơi lệ ru người - NXB Phụ nữ năm 2003)
Chúng ta có vô số thứ cần làm, có quá nhiều mong muốn và nhu cầu nhưng năng lực cùng với điều kiện khách quan lại ngăn cấm ta thực hiện chúng. Mỗi khi gặp khó khăn, bạn có quyền cảm thấy chán nản, tuyệt vọng. Bạn có thể đầu hàng hoặc bị khuất phục. Dưới đây là một vài cách mà tôi thường làm mỗi khi bế tắc hay còn gọi là “chán đời”:
Tìm một đôi tai biết lắng nghe
Lúc bạn buồn nhất cũng là lúc bạn thấy cô đơn nhất. Hãy tìm một ai đó đủ tin cậy để giải tỏa hết nỗi niềm. Bạn đã quá ngán những lời nói hoa mĩ, “ngọt như mía lùi” rót vào tai hàng ngày rồi. Bạn cũng không muốn một người dạy đời bạn phải sống thế này thế khác. Điều bạn cần là một ai đó sẵn sàng nghe bạn nói. Họ cũng không nhất thiết phải hiểu hay thông cảm cho hoàn cảnh của bạn. Vì đơn giản, việc bạn cảm thấy mình được coi trọng và được lắng nghe còn quan trọng hơn nhiều.
“Nothing is permanent in this wicked world, not even our troubles.” – Charlie Chaplin
Rắc rối đến rồi đi trong một khoảng thời gian nhất định, khi bạn không còn bận tâm đến nó nữa, nó sẽ tự khắc xách va li và “biến” khỏi cuộc sống của bạn.
Nghe nhạc thật to
Thứ liên quan đến nghệ thuật và có tác dụng giải trí cao như âm nhạc sẽ rất có ích cho bạn. Chắc hẳn ai cũng đã từng phải thốt lên rằng: “Sao bài hát này giống trường hợp của mình thế!” Bạn đau với nỗi đau của nhân vật nữ chính thất tình. Bạn được sung sướng với niềm vui của tác giả khi anh ta trúng sổ xố độc đắc. Đôi khi một bài hát cùng tâm trạng, vào đúng thời điểm còn an ủi bạn tốt hơn nghìn lần một người nào đó lảm nhảm bên tai bạn rằng bạn đã ngu ngốc, đã điên rồ và dại dột như thế nào.
Tôi thường nghe nhạc rất to, bởi khi ấy tôi được hòa mình vào những ca từ và giai điệu của bài hát. Tôi sẽ chẳng cần quan tâm hôm nay mình vừa bị điểm thấp hay 3 tháng nữa tôi mới lại được về nhà. Thôi nào, gác tạm mấy chuyện đó sang một bên, yên lặng mà thưởng thức âm nhạc đi!
Đi đâu đó với bạn tri kỉ
Một số người thích đi đây đi đó để thỏa mãn niềm đam mê của mình vì với họ đi du lịch là một cách nạp lại năng lượng hoặc tìm ra nguồn cảm hứng mới. Tâm trí bạn sẽ không vướng bận những suy nghĩ vẩn vơ nữa. Sau khi trở về từ chuyến đi và gặp gỡ một vài anh chàng, bạn sẽ nhận ra rằng thật ngu ngốc khi phải buồn vì tên bạn trai coi trọng điện tử hơn cả bạn, đến ngày sinh nhật bạn anh ta cũng không tặng nổi một món quà tử tế. Có lẽ anh ta không xấu nhưng chắc chắn anh ta không yêu bạn nhiều như bạn tưởng. Vậy nên anh ta không đáng để bạn phải hy sinh quá nhiều như thế.
Có một câu nói mà tôi rất tâm đắc từ rất lâu rồi: “When you laugh, the world laugh with you. When you weep, you weep alone.” Lúc vui tôi thích đi du lịch cùng nhiều người, đến nơi náo nhiệt và quậy tưng bừng. Khi buồn thì ngược lại. Tôi sẽ lang thang một mình hoặc chỉ rủ thêm một, hai người nào đó đi du lịch cùng. Những lúc như thế tôi muốn tĩnh tâm, tránh xa mọi âm thanh ồn ào của cuộc sống. Cảnh đẹp và bạn hiền bên cạnh, vậy là đủ.
Đọc một cuốn tiểu thuyết tình yêu – ngay cả khi đó không phải là sở thích của bạn
Con người cần được yêu thương bởi lãng mạn là một điều không thể thiếu trong cuộc sống. Một cuốn tiểu thuyết tình cảm nhẹ nhàng sẽ đưa bạn đến thế giới khác, cho dù nó có hơi xa vời thực tế một chút. Tại sao bạn lại không cho mình quyền được mơ mộng, được thả hồn theo mối tình éo le của hai nhân vật chính? Nhìn người khác hạnh phúc bạn cũng sẽ thấy vui vẻ. Thấu hiểu nỗi đau, sự bất hạnh của họ, bạn sẽ thêm quý trọng và giữ gìn những gì mình đang có.
Với tôi, đọc xong một cuốn sách cũng giống như đã sống thêm được một kiếp nữa. Từng giây từng phút được đồng hành với nhân vật, trải qua những cung bậc cảm xúc trầm bổng để rồi cùng nhau đi đến một cái kết không thể trọn vẹn và tuyệt vời hơn. Thỉnh thoảng làm một điều KHÁC đem đến cho bạn một cảm giác hoàn toàn LẠ, vô cùng kích thích và hưng phấn.
Tất cả những điều trên có thể chỉ giúp bạn vượt qua nỗi buồn, có lẽ chỉ là tạm thời
Nhưng trên tất cả mọi thứ, nó giúp bạn thư giãn, bình tâm và đưa ra những quyết định sáng suốt. Điểm mấu chốt ở đây là bạn nên có những suy nghĩ tích cực cho dù trong đầu bạn không thực sự nghĩ vậy. Có lần tôi xem phim “Ba Chàng Ngốc” của Ấn Độ, nhân vật Rancho có nói với bạn mình một câu thế này: “Trái tim con người rất dễ sợ hãi. Cậu chỉ cần lừa nó một chút thôi. Thế này nhé, kể cả khi gặp phải khó khăn đến đâu, hãy cứ bảo nó rằng: Tất cả đều ổn, tất cả đều ổn. Điều này không giải quyết được vấn đề nhưng cậu sẽ có can đảm đối mặt với nó.”
Mỗi khi bạn chuẩn bị đưa ra một quyết định, sẽ luôn có hàng trăm lí do ngăn cản bạn làm việc đó. Một chút liều lĩnh, một chút bất cần đời, ít nhất hãy làm một điều bạn chưa bao giờ dám làm khi bạn còn trẻ, vì có lẽ sau này bạn sẽ chẳng thể làm được nữa.
Bỏ qua những điều ngoài lề về phương pháp dạy học của tiến sĩ Lê Thẩm Dương, có một câu nói của ông mà tôi và bạn bè thấy khá đúng và thường lấy ra đùa với nhau:
“Sống là phải để cho đời nó chán mình chứ không bao giờ được nghĩ đến chuyện chán đời!”