Saturday
20
April
2024

Cái tát

Saturday, October 8, 201112:00 AM(View: 15262)

Hãy tập quen dần việc nhận những cái tát khi đời sẽ "vả" vào mặt ta liên hồi nhưng đôi khi, nhờ cái tát thật đau mà ta mới thức tỉnh. Lúc ấy, ta thấy ta sai, ta nhận sai nhưng lại vấp phải những lỗi lầm khác. Ta té vài lần, tự nhắc nhở nên tránh những đoạn đường chông chênh nhưng ta vẫn tiếp tục ngã. Ta bắt đầu học cách làm thế nào khóc một lần rồi thôi, chứ không chôn sâu tổn thương trong lòng 081_0-large-contentđể gặm nhấm nó hết ngày này sang ngày khác. Dần dần ta trở nên chai lỳ, không cảm xúc, chấp nhận những được mất xoay vòng trong cuộc sống.

Hôm qua, ta tự hứa với lòng sẽ tiến bộ hơn, hoàn thiện hơn một chút. Nhưng hôm nay, ta nhận ra mình đang bước lùi lại. Khi ta muốn nghĩ thấu đáo hơn, suy tính mọi thứ kỹ hơn, thì sự việc lại như bế tắc. Mọi thứ không theo đúng lập trình vì đời vốn đâu phải một chương trình cài đặt, chỉ cần nhấn nút là xong. Đầu óc quay mòng, ta lại cần một cái tát để bừng tỉnh.


Người tát ta và đời cũng tát ta, không lẽ còn chưa đủ rèn luyện cho ý chí sinh tồn của ta. Đọc một tiểu thuyết, trong đó viết rằng: "Con người dù có gian khổ như thế nào, dù sống trong xiềng xích đi nữa, ít nhất cũng giữ được quyền tự do lựa chọn, lựa chọn ý nghĩa sinh tồn cho riêng mình". Đúng vậy, ta phải luôn nắm số phận trong tay mình, chứ không thể hoàn toàn dựa vào người khác, dẫu hiện thực có tàn khốc cách mấy.

Vì thế, ta muốn đi trên con đường riêng của mình, không muốn chịu sự chi phối từ gia đình, muốn sống theo lối sống tự do trước đây. Nhưng ta không muốn lời nói hay hành động ngông cuồng như những cái tát khiến người thân đau buồn. Ta phải nhớ ta sống không chỉ cho riêng ta, ta không thể tồn tại khi chỉ ôm khư khư cái "tôi" to tướng. Vì ta làm sai nhiều hơn đúng nên ta phải uốn nắn mình hơn.

Dẹp bỏ cái "tôi" để chấp nhận cải thiện, nếu đã quyết sống vì người khác. Người cười thì ta cười nên ta sống để khiến cho nhiều người cười vui, để cái tát chỉ là tát yêu thương chứ không phải căm hờn tức giận.

Nguồn yêu hòa bình

Wednesday, February 27, 201312:00 AM(View: 11617)
Có bao giờ bạn cảm thấy ước muốn làm một điều gì tốt lành cho người nào đó...mà bạn yêu mến, nên nhớ không tự nhiên đâu. Thiên Chúa luôn chăm sóc đến con cái Ngài.
Wednesday, February 27, 201312:00 AM(View: 16288)
Sáng nay, tôi đã lấy viên bi cuối cùng ra khỏi chiếc hộp. Tôi hình dung nếu tôi có thể giữ nó cho tới sáng Chủ Nhật hôm sau nữa thì tức là Chúa đã ban cho tôi thêm một chút thời gian để được ở lại bên những người thân yêu …
Wednesday, February 27, 201312:00 AM(View: 10842)
... bạn hãy tha thứ cho tất cả những ai đã từng làm hại bạn, làm tổn thương bạn vì có thể ngày mai bạn cũng sẽ không còn có mặt trên cõi đời này nữa.
Wednesday, February 27, 201312:00 AM(View: 10948)
... Con người có tham vọng, có nhu cầu nên mới bon chen. Suốt đời cứ miệt mài lo tìm kiếm những thứ vô thường mà quên mất chữ “nhàn”. Những thứ vô thường này là nguyên nhân đưa đến lo âu, căng thẳng, mất ăn, mất ngủ. Và nếu kéo dài có thể đưa đến bệnh tâm thần.
Wednesday, February 27, 201312:00 AM(View: 9815)
u khi nào?" Nếu bạn nói rằng ngày mới bắt đầu khi mặt trời mọc thì e rằng điều đó không hoàn toàn đúng.
Wednesday, February 27, 201312:00 AM(View: 8987)
Sinh mệnh con người thực sự ngắn ngủi, bạn đừng để mỗi ngày trôi đi vô ích. Người ta tham vọng sống lâu nhưng bạn chỉ cần sống hạnh phúc mỗi ngày.
Wednesday, February 27, 201312:00 AM(View: 9928)
Tính kiêu căng làm ta mù không thấy khuyết điểm của mình. Những thành kiến làm ta mù không thấy sự thật.
Monday, February 18, 201312:00 AM(View: 9186)
Một bước tiến mở ra chặng đường mới… Một lời kinh khởi xướng khúc nguyện cầu… Một niềm tin vực dậy tấm linh hồn…
Monday, February 18, 201312:00 AM(View: 10080)
Một là bạn không còn tin tưởng vào tương lai. Hai là bạn cho rằng những điều mới mẻ và hay ho nhất sẽ chẳng dành cho mình được chút gì đâu…
Sunday, February 17, 201312:00 AM(View: 9310)
Tuy nhiên, tưởng cũng nên xác định rằng “tha thứ không có nghĩa là quên”. Có lẽ hơi… “khó nghe” chăng? Không đâu. Chúng ta không thể quên nỗi đau hoặc điều thiệt hại, và cũng không nên quên, vì bị lừa lần một thì không do lỗi mình, nhưng bị lừa lần hai thì do lỗi mình. Chính những “kinh nghiệm đau lòng” đó dạy chúng ta đừng bị lừa thêm lần nữa – còn được gọi là “kinh nghiệm xương máu”. Ở một góc độ nào đó, giống như “một sự bất tín, vạn sự chẳng tin” là vậy. Con chim bị bắn hụt một lần rồi thì nó sẽ khôn hơn.