Thursday
28
March
2024

1000 Viên bi

Wednesday, February 27, 201312:00 AM(View: 16214)
Không gì thức tỉnh bằng việc nhìn thời gian còn lại trên trái đất của mình cứ ngắn dần và nó sẽ giúp bạn biết ý thức về những ưu tiên của mọi việc”.
vienbi
Càng lớn tuổi, tôi càng thấy thích thưởng thức những buổi sáng Thứ Bảy. Có lẽ là do bầu không khí yên lặng, tĩnh mịch cùng với việc là người đầu tiên thức dậy, hay cũng có thể là do niềm vui khi không phải đi làm. Dù sao đi nữa, vài giờ đầu của sáng Thứ Bảy luôn luôn mang lại cho tôi những cảm xúc thích thú nhất.

Cách đây vài tuần, vào một buổi sáng Thứ Bảy, tôi ngồi thưởng thức ly cà phê còn bốc khói, đọc báo và nghe radio. Từ radio đang phát ra một giọng nói vô cùng ấm áp, hấp dẫn, chất giọng vàng của một người đàn ông đã đứng tuổi đang nói với một ai đó tên là Tom về câu chuyện một ngàn viên bi gì đó...

Tò mò, tôi ngừng đọc báo và lắng nghe ông nói. "Này Tom, hình như anh đang rất bận với công việc của anh thì phải. Tôi chắc rằng họ trả lương cho anh cũng khá lắm phải không, nhưng thật không đáng nếu anh cứ phải luôn luôn vắng nhà và xa gia đình vì công việc như vậy. Không thể tin được một người trẻ tuổi như anh lại cứ quần quật làm việc mỗi tuần từ 60 đến 70 tiếng để trang trải mọi thứ. Thật đáng tiếc anh đã không tham dự được buổi biểu diễn của con gái anh”.

Ông tiếp tục, "để tôi kể cho anh nghe điều này anh Tom ạ, một điều đã giúp tôi ý thức về những gì ưu tiên trong cuộc sống của mình”. Và ông bắt đầu giải thích lý thuyết của ông về “một ngàn viên bi”.

"Anh biết không, một ngày nọ tôi đã ngồi làm thử một bài toán nhỏ. Mỗi người trung bình sống được khoảng 75 năm. Tôi biết cũng có người sống thọ hơn và cũng có người chết sớm hơn nhưng trung bình, người ta sống được khoảng 75 năm”.

"Sau đó, tôi nhân 75 năm đó với 52 tuần thì ra con số 3900, là tổng số ngày Thứ Bảy mà mỗi người có được trong cả cuộc đời của họ. Này anh Tom, hãy tập trung và lắng nghe, tôi đang dẫn giải đến phần quan trọng rồi đây”.

"Phải đến năm 55 tuổi tôi mới biết suy nghĩ về mọi việc kỹ càng như vậy”, ông tiếp tục, "và cho tới lúc đó, tôi đã sống qua hơn 2800 ngày Thứ Bảy của đời mình. Và nếu tôi sống được đến năm 75 tuổi, tôi sẽ chỉ còn được hưởng khoảng 1000 ngày Thứ Bảy nữa mà thôi”.
tinh_yeu-large-content
"Và rồi tôi đi tới một cửa hàng đồ chơi, mua tất cả những viên bi họ có, và phải đi tới ba cửa hàng tôi mới mua được đủ 1000 viên bi cho mình. Tôi đem chúng về nhà, bỏ vào chiếc hộp nhựa lớn, ngay cạnh chỗ tôi thường ngồi. Từ đó, khi mỗi ngày Thứ Bảy qua đi, tôi lại lấy một viên bi ra và ném bỏ đi”.

"Tôi nhận ra rằng, khi nhìn số lượng những viên bi trong hộp ngày càng giảm dần, tôi đã biết tập trung hơn cho những điều thật sự quan trọng trong cuộc sống. Không gì thức tỉnh bằng việc nhìn thời gian còn lại trên trái đất của mình cứ ngắn dần và nó sẽ giúp bạn biết ý thức về những ưu tiên của mọi việc”.

"Bây giờ, tôi sẽ nói cho anh Tom nghe một điều cuối cùng trước khi tôi ngừng cuộc trò chuyện này của chúng ta để đưa người vợ yêu quý của tôi đi ăn sáng.

Sáng nay, tôi đã lấy viên bi cuối cùng ra khỏi chiếc hộp. Tôi hình dung nếu tôi có thể giữ nó cho tới sáng Chủ Nhật hôm sau nữa thì tức là Chúa đã ban cho tôi thêm một chút thời gian để được ở lại bên những người thân yêu …


"Thật tốt khi được trò chuyện với anh, anh Tom ạ, tôi mong anh sẽ dành nhiều thời gian hơn cho những người thân yêu của anh và tôi cũng hy vọng, một ngày nào đó sẽ gặp lại anh. Chúc buổi sáng tốt đẹp!”.

Không một tiếng động khi ông ấy kết thúc cuộc trò chuyện. Tôi nghĩ ông ấy đã khiến tất cả chúng ta phải suy nghĩ rất nhiều.

Sáng hôm đó, tôi đã định làm một số việc, nhưng rồi, tôi quyết định chạy lên lầu, đánh thức vợ tôi bằng một cái hôn.

"Dậy thôi em yêu, anh sẽ đưa em và các con đi ăn sáng”.
"Có chuyện gì đặc biệt hả anh?”, vợ tôi hỏi với một nụ cười.
"Không, không có gì đặc biệt cả”, tôi nói, "Chỉ vì đã lâu lắm rồi hai vợ chồng mình không có thời gian với nhau và với các con. À, trên đường đi mình dừng lại ở cửa hàng đồ chơi một chút nhé, anh cần mua một vài viên bi”.

 
Sưu tầm
Friday, October 7, 201112:00 AM(View: 15059)
.... Ngay từ khi mới sinh ra, bạn sẽ quên tất cả những điều bạn cần phải nhớ. Nếu muốn, bạn vẫn có thể nhớ bằng cách lắng nghe sự hiểu biết từ bên trong.
Friday, October 7, 201112:00 AM(View: 14608)
... Đôi khi bạn cũng phải biết ơn những người đã làm bạn ngã, vì chính họ đã giúp bạn vững vàng hơn ..... Khi nóng giận, bạn có quyền bộc lộ, nhưng đừng mất tự chủ.
Wednesday, September 14, 201112:00 AM(View: 14776)
...... 30 giây, đủ để đóng cửa lòng lại với nhau, với người thân, với Chúa hay mở lòng đón nhận tất cả thế giới bằng tâm hồn thanh thản, quý trọng. 30 giây, đủ để bước qua mọi cơ hội tốt lành Chúa gởi đến để vui hưởng, cộng tác, chia sẻ và hy sinh. 30 giây, đủ để nhớ lại cảnh khốn khó của mình mà xót thương anh em đang gặp gian truân 30 giây, đủ để chọn Chúa hay chọn mình, chọn đời này hay đời sau. 30 giây, đủ để cho Chúa, cho nhau trái tim rộng mở, tấm lòng mến yêu, tư tưởng tốt lành, quyết định nhanh chóng, hành động mau lẹ, tạo nhiều cơ hội, giúp nhiều linh hồn 30 giây, đủ để ăn năn sám hối khi nguy tử hay kịp kêu cứu Chúa khi gặp hiểm nguy, cám dỗ 30 giây, không là gì nhưng là tất cả. Đủ để thay đổi… cuộc đời
Wednesday, September 14, 201112:00 AM(View: 15650)
..... Hãy tiết kiệm lời hứa, nhưng một khi đã hứa thì hãy chắc chắn giữ lời. ~ Đừng để lỡ một cơ hội nào động viên người khác. ~ Không nói xấu người khác, đừng ngồi lê đôi mách và đừng nghe những chuyện ngồi lê đôi mách. ~ Biết tha thứ....
Saturday, September 10, 201112:00 AM(View: 19279)
Tôi cảm ơn Thiên Chúc của tôi đã độ lượng ban cho mình cơ hội để hiểu rằng cái chết là chìa khóa mở cánh cửa dẫn tới chân hạnh phúc. I thank my God for graciously granting me the opportunity of learning that death is the key which unlocks the door to our true happiness. Wolfgang Amadeus Mozart
Wednesday, September 7, 201112:00 AM(View: 21108)
Bao giờ mọi người biết qua tâm đến người khác và nhín chút thời giờ cho nhưng người đang cần giúp đỡ. Nên, chúng ta đừng quên rằng: Mỗi người chúng ta đều có thể xem là một diễn viên trên sàn diễn của cuộc đời. Chúng ta phải diễn sao cho khéo, cho tròn với vai diễn mà cuộc đời sắp đặt. Có vậy, chúng ta mới thoả mãn được nhu cầu thưởng thức của người xung quanh.
Saturday, September 3, 201112:00 AM(View: 14474)
25. Trật tự ~ 26. Lắng nghe ~ 27. Cảm thông ~ 28. Tự trọng ~ 29. Bình dân ~
Saturday, September 3, 201112:00 AM(View: 14469)
"Tôi không bỏ qua từng đồng xu như anh. Một đồng xu cũng không quan tâm, làm sao anh có thể trở nên giàu có được?". Anh bạn trẻ xứ sương mù đâu phải là không cần tiền, nhưng trong con mắt của anh, anh chỉ muốn những khoản tiền lớn, song lại quên câu thành ngữ: "Tích tiểu thành đại", vì vậy ước mơ làm giàu của anh ta phải đợi đến ngày mai. Đó là lời giải đáp cho câu hỏi của anh bạn trẻ người Anh.
Saturday, September 3, 201112:00 AM(View: 14840)
...... "Anh không hiểu đâu! Tất cả chúng ta sẽ bị tan tành! Tất cả các con sóng chúng ta sẽ chẳng là gì cả! Chẳng phải là khủng khiếp ư?" Con sóng thứ hai nói: "Không đâu, chính anh mới không hiểu. Anh không phải là một con sóng, anh là một phần của đại dương. Một phần của đại dương..."
Saturday, September 3, 201112:00 AM(View: 14571)
Càng có tuổi. Tôi càng thấy những mùa xuân còn lại không còn bao nhiêu nữa. ~ Càng có tuổi. Tôi càng sung sướng thưởng thức mỗi giây phút quý giá qua đi trong cuộc đời.