Sunday
28
April
2024
Sunday, March 26, 201712:13 AM(View: 22171)
Đột quỵ hay tấn công vào buổi sáng, cần phòng tránh thế nào?
Wednesday, March 8, 20177:18 PM(View: 13084)
5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay Khoa học phát triển có thể phát hiện được nhiều loại ung thư từ rất sớm nhưng vẫn có rất nhiều bệnh ung thư khó có thể chẩn đoán khi mới manh nha và khi có dấu hiệu thì đã muộn Dưới đây là 5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay:
Saturday, August 6, 20161:10 PM(View: 16476)
Phương pháp thông dụng chữa bịnh tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. . Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ cao đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây:
Thursday, May 8, 201412:00 AM(View: 32856)
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai. Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽ
Tuesday, May 6, 201412:00 AM(View: 28244)
Vì vậy, mỗi chúng ta, nhất là những người lớn tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ nên uống khoảng 200 ml nước (chừng một cốc), thì sáng ngủ dậy, không những máu không bị đặc mà còn loãng ra. Các chuyên gia y học cũng khuyên rằng, buổi tối trước khi đi ngủ uống nước khiến cho máu loãng ra, có lợi cho sự tuần hoàn của mạch máu, giúp phòng chống tai biến mạch máu não. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu não, sự đông đặc của máu tăng lên chỉ là một trong những nguyên nhân gây bệnh. Tuy nhiên, có thể khẳng định thói quen uống nước trước khi đi ngủ có tác dụng nhất định đối với việc phòng chống tai biến mạch máu não.
(View: 21900)
Tôi cầu xin: “Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.” Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng. Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói: “Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên: “Làm sao nó sống? Nó sống bằng gì? ” S. nó nói: “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó.”
(View: 22732)
Và còn biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau lòng . Nhưng họ đâu biết rằng , mình là người rất hạnh phúc , vì có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , còn chúng ta có thì không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ mình.
(View: 19728)
Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – Với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
WEBSITE STATISTICS
2,319,686,071,854,749,159

Khủng hoảng

Sunday, November 6, 201112:00 AM(View: 110298)

 

Một vài câu chuyện rất đáng suy nghĩ và thúc bách tìm giải pháp.

Chắc hẳn bạn không xa lạ với những câu chuyện vẫn xảy ra trong cuộc sống sau đây. Tuy vậy, mình chân thành mời bạn cùng đối diện với khúc mắc ở cuối mỗi câu chuyện.

~*~*~*~*~

dencayĐứng trước hiện tượng ngộ độc thức ăn và sự xuất hiện của những căn bệnh quái lạ ngày càng nhiều, người phóng viên trẻ quyết định đến một làng miền quê để làm phóng sự về tình trạng thực phẩm. Xưa nay khi nói đến đồng quê, người ta vẫn liên tưởng đến những người nông dân hiền lành thật thà chứ không phức tạp như nơi phố thị bon chen. Anh phóng viên gặp một phụ nữ bán rau tuổi chừng tứ tuần, một mẫu người chất phác. Qua nghiên cứu, anh phát hiện ra rằng sự xanh tươi mơn mởn bắt mắt của các loại rau chị ta đang đóng thùng gửi về thành phố để bán là do tác dụng của các loại hoá chất khá độc hại phun lên rau. Anh phóng viên hỏi chị ta: “Chị bán rau như thế lỡ người khác ăn vào rồi bệnh thì sao?”

“Anh này nói chuyện buồn cười,” chị ta thản nhiên đáp lại, “tôi có ăn đâu mà lo. Mà tôi cũng chẳng rảnh lo chuyện thiên hạ….”

Không biết có khi nào chị nghĩ một người bà con của chị ở thành phố mua trúng rau này không? Hay là một ai đó ăn rau của chị sẽ gặp và lập gia đình với con cháu của chị trong tương lai?

Tại sao một người miền quê chất phác lại trở nên vô tâm như vậy, bạn nhỉ?

~*~*~*~*~

Từ ngàn xưa, truyền thống “tôn sư trọng đạo” là nét cao quý trong nhân bản. Tiên học lễ – hậu học văn. Thầy cô là người cha người mẹ thứ hai trong đời. Ai cũng kính nể trân trọng. Bỗng một hôm, cả khu phố xôn xao vì một học sinh đuổi đánh thầy giáo ngay trong sân trường. Mới đầu ai cũng bị sốc mạnh và quyết liệt lên án hành động phản đạo đức này. Thời gian dần trôi qua, thỉng thoảng người ta nghe thêm một vài vụ như thế. Đến ngày hôm nay, tin tức “học sinh hành hung thầy cô giáo” chỉ là một trong những tin tức người ta lướt qua trên báo đài.

Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao lại có thể bi thảm như thế được?

~*~*~*~*~

Hầu như năm nào thiên tai lũ lụt cũng xảy ra trên quê hương thân yêu. Ai đã từng ở trong cảnh màn trời chiếu đất, đói khát bệnh tật sẽ hiểu được nỗi khổ đó kinh khủng như thế nào. Một chén gạo, một lọ muối, một gói mì tôm để tiếp tục duy trì sự sống quý giá vô cùng. Mỗi lần thiên tai, đồng bào đồng loại khắp nơi hy sinh chắt góp mồ hôi nước mắt gửi về chia sẻ với những anh chị em đau khổ cùng cực ấy, cầu mong họ qua được con hiểm nghèo. Thế mà vẫn có chuyện ăn xén ăn gian ăn cắp ăn trộm ăn cướp những trợ giúp tình nghĩa dành cho người nghèo khổ. Buồn cười… ra nước mắt!

Tại sao có những người nhẫn tâm như thế?

~*~*~*~*~

Tuổi học trò là thời vun chăm nhân cách, xây đắp những kỉ niệm dễ thương hồn nhiên, bạn nhỉ! Thế mà dưới mái nhà trường quê tôi hôm nay, học sinh chợt thấy khó hiểu tại sao thầy cô lại dạy bao dung trong khi giữa các đồng nghiệp giáo viên có hiện tượng “bung dao” đều đều. Học sinh cảm thấy rối trí khi một đàng thầy cô dạy rằng phải sống tốt lành quảng đại một đàng lại dạy rằng con người chỉ là một động vật bậc cao, “chết là hết” và các giáo lý dạy ăn ngay ở lành của Chúa của Phật là những thứ mê tín nhảm nhí phản khoa học…. Hôm nay, đi học mà không copy nhìn trộm bài là bất thường, đi thi mà không “đem phao” là ngu xuẩn. Đương nhiên không ai trên đời này muốn bị mang tiếng là bất thường hay ngu xuẩn, kể cả các học sinh có thành tích không cao lắm. Bao nhiêu lần báo chí tường thuật việc gian lận, quay cóp như một quốc nạn. Tường thuật thì tường thuật, biện pháp thì biện pháp, sau nhiều năm tình trạng vẫn thế, thậm chí ngày càng tệ hơn.

Tại sao lại có những chuyện như thế xảy ra ngay trong một môi trường dành riêng cho việc đào tạo nhân cách?

~*~*~*~*~

Cách đây ba mươi năm, người học sinh trung học quyết định trở thành cảnh sát để bảo vệ giữ gìn đời sống bình yên cho nhân dân. Những năm mới ra trường, anh hăng say phục vụ quên mình. Trong mắt mọi người, anh là mẫu gương cho lý tưởng những thanh niên khác. Bỗng một hôm người ta phát hiện ra anh cảnh sát năm nào đã nhiễm thói quen nhận hối lộ. Thậm chí anh còn tìm cách “làm tiền” người dân bằng các thủ thuật khá chuyên nghiệp.

Năm nay anh cũng gần đến tuổi nghỉ hưu. Thôi thì thế hệ của anh cũng sắp qua rồi. Nhân dân cũng có phần bớt lo. Nhưng điều đáng lo lắng nhất là những thế hệ trẻ sau anh muốn vào ngành cảnh sát không phải để phục vụ mà để có quyền, có quyền thì dễ có tiền. Báo chí gọi hiện tượng này là “thoái hoá” hoặc “biến chất”.

Tại sao lại có hiện tượng này?

~*~*~*~*~

Con người có thực sự muốn sống chung với nhau? Theo thống kê, chi phí cho các cuộc chiến tranh trên thế giới – tức là chi phí để con người có phương tiện giết hại lẫn nhau – năm 2009 vào khoảng 1.536 tỷ mỹ kim. Từ năm 2000 cho đến 2009, chi phí cho chiến tranh tăng 49%. Năm 2010, chi phí này là 1.630 tỷ mỹ kim. Trong khi đó, chỉ cần 30 tỷ mỹ kim (tương đương 1 tuần chi phí cho chiến tranh) là có thể giải quyết nạn đói đang hoành hành trên toàn thế giới. Con người là loài đủ thông minh để chinh phục vũ trụ, chế tạo các loại máy móc hiện đại trong đó có những thứ vũ khí tối tân thì chắc chắn con người cũng đủ thông minh để hiểu rằng hoà bình hoà hợp với nhau mới là thứ đem lại hạnh phúc đích thực.

Hiểu như thế, nhưng tại sao vẫn đầy chiến tranh chết chóc khổ đau?

~*~*~*~*~

Bạn có biết câu chuyện nào tương tự không? Mời bạn góp lời kể.

~*~*~*~*~

Có nhiều nguyên nhân lớn nhỏ cho các thực trạng trên. Nhưng nguyên nhân sâu xa tận gốc rễ nằm gọn trong chữ “lương tâm”. Lương tâm là hướng dẫn viên để con người là người. Một khi người ta không còn tôn trọng lương tâm thì bao nhiêu vấn nạn tiêu cực nảy sinh làm cuộc sống xáo trộn đổ bể. Nhưng tại sao người ta ngày càng thiếu tôn trọng lương tâm? Nguyên nhân nằm gọn trong chữ “Chúa”. Chúa tốt lành là Đấng sáng tạo lương tâm nơi con người. Một khi người ta từ chối Đấng sáng tạo lương tâm thì dĩ nhiên người ta cũng dễ dàng gạt bỏ lương tâm sang một bên. Để nhận ra điều này rõ hơn, mời bạn nhìn lại những câu chuyện trên để thấy rằng nguyên nhân gốc của các khủng hoảng chính là việc gạt bỏ vị trí của Thiên Chúa tình yêu ra khỏi các sinh hoạt cá nhân cũng như cộng đồng. Khi chối từ tinh thần của Chúa, con người nảy sinh tham vọng “làm chúa”. Và, chuyện gì xảy ra khi con người tự cho mình làm chúa? Ta đã biết câu trả lời, một câu trả lời kinh khủng, đáng sợ, đáng buồn: Con người tự biến thành nô lệ của chính mình. Con người tự trói mình bằng những ngẫu tượng độc hại như tham lam, kiêu ngạo, bá quyền, độc đoán, nhẫn tâm, ác độc, khinh thường, cố chấp, hung bạo, vô trách nhiệm,…Con người có thể cảm thấy mình vững mạnh bên ngoài khi bám víu vào những thứ như vậy nhưng thật ra lại ngày càng trở nên suy yếu bên trong. Họ (ảo) tưởng rằng mình đang kiểm soát nhưng có thể họ đang bị “kẻ nội thù” điều khiển…. Họ cảm thấy an toàn nhưng có thể đang khủng hoảng tận căn.

Sự thật có thể không như con người mong đợi, nhưng vẫn là sự thật: Ngoài Đấng Tốt Lành đã sáng tạo con người cho hạnh phúc, không gì có thể bảo đảm hạnh phúc lâu dài đích thực cho họ. Càng chối gạt Thiên Chúa, con người càng đi sâu vào bóng tối và càng đổ vỡ. Sự khốn khổ do chính con người gây ra cho nhau sẽ càng lan rộng và kinh khủng hơn khi việc loại bỏ Thiên Chúa được tổ chức có hệ thống trên các bình diện cuộc sống như chính trị, văn hoá, xã hội, kinh tế, giáo dục,… Gạt bỏ Thiên Chúa là tự gạt bỏ chính hạnh phúc của mình. Thiệt thòi thuộc về phần con người!

Thầy Giêsu dạy: “Hãy yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn.” (Mat-thêu 22:37) Tại sao Thầy dạy như thế? Vì chỉ khi nào người ta yêu mến Thiên Chúa thực sự thì người ta mới biết yêu thương nhau thật lòng. “Thiên Chúa là Tình Yêu. (1 Gioan 4:8)

Giuse Việt, O.Carm.
(View: 106275)
.... Chính vì xác tín mạnh mẽ về sự chết, Đức Thánh Cha Gioan 23 đã rất an bình và bình tĩnh đón nhận cái chết. Tình yêu mạnh hơn sự chết, tình yêu nối kết con ngừơi còn sống với người đã chết. Và trong sức mạnh của tình yêu, cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá gây chú ý cho mọi người vì nhờ cái chết của Ngài, mọi người đều được lôi kéo đến với Ngài, Ngài đã qui tụ mọi người không phân biệt bất cứ một ai.
(View: 118303)
..... Điều quan trọng là khi thời giờ đến, lúc ta phải ra đón Đức Kitô như mười cô trinh nữ ra đón chàng rể, ngọn đèn tình yêu của ta, tức là lòng kính mến Thiên Chúa có còn cháy sáng hay không? Nếu luồng gió tội lỗi làm tắt ngọn đèn yêu mến trước giờ chết, ta còn có cơ hội thắp sáng lại bằng tâm tình thống hối. Nhưng nếu khi ta bước qua ranh giới sự chết mà đèn tắt, thì thời giờ đã chấm dứt!
(View: 109691)
..... Cầu nguyện là để Thánh Thần Chúa đưa mình vươn lên tới Đức Chúa Cha trong Đức Chúa Con ~ Cầu nguyện là yên lặng nhìn ngắm Chúa, không cầu nói năng, là nói với Chúa bằng ánh mắt và bằng suy tư ~ Cầu nguyện là tiếng rên xiết lo âu, là lời khẩn cầu ơn cứu trợ, là việc chiêm ngưỡng vinh quang Thiên Chúa
(View: 108160)
..... Ai ơi, nếu còn thương nhau, chớ có thử lòng nhau. Và hãy hiểu, lòng con người là giấy. Ai không động lòng trước một cử chỉ ân cần? Ai vô cảm bởi một lời khen? Ai vắng nhau lâu ngày mà không hề ham muốn? Chẳng phải lòng mình cũng vậy ư? Vậy nên, nâng niu bao nhiêu vẫn chưa đủ. Một chút nghi kỵ đã là thừa.
(View: 99442)
..... “[Nếu anh chị em là] những người giàu ở trần gian này… [thì hãy lo] làm việc thiện và trở nên giàu có về các việc tốt lành, [hãy] ăn ở rộng rãi, sẵn sàng chia sẻ. Như vậy [là anh chị em đang] tích trữ cho mình một vốn liếng vững chắc cho tương lai, để được sự sống thật” (1 Tm 16:17-19). Cuối cùng, xin bạn đừng quên rằng THIÊN CHÚA MỚI LÀ CHỦ của tất cả mọi sự mà chúng mình đang sở hữu như: tài sản, tiền bạc, trí tuệ, tài năng... Bạn và tôi chỉ là quản lý của Ngài mà thôi. Bạn quản lý mà không khéo thì coi chừng! Có ngày Ngài sẽ nói nhỏ với bạn rằng: “Công việc quản lý của anh [có vấn đề lớn] anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!” (Mt 16:2), thì kể như…toi mạng! Hãy quản lý cho khéo khéo một chút! Sống keo kiệt mất chức ráng chịu!
(View: 100027)
.... Thiên Chúa không muốn con người đau khổ, tại sao Ngài lại bắt linh hồn người chết phải thanh luyện cho hoàn hảo mới được vào thiên đàng? .... Đau khổ chỉ là ngọn, còn tội lỗi mới là gốc. Muốn tránh khổ thì phải tránh tội lỗi. Diệt khổ thì chỉ là diệt ngọn, khổ vẫn có thể tiếp tục phát sinh. Diệt tội lỗi mới là diệt khổ tận gốc.
(View: 96012)
... Giữ đạo đã khó còn sống đạo lại càng khó hơn. Làm sao để người tin đạo biết sống đạo? ... sống cầu nguyện trong đời sống hằng ngày. Sống cầu nguyện là phó thác mọi sự cho Chúa, chấp nhận mọi thử thách, vui buồn như là Hồng Ân Chúa ban. Khi làm bất cứ việc gì, mỗi phút giây đều nghĩ đến sự quan phòng của Chúa, sự soi sáng của Chúa Thánh Thần. Mỗi sáng thức dậy, bạn hãy dành ít phút để dâng và phó thác cho Chúa ngày hôm đó. Có Chúa đồng hành, bạn sẽ được gắn bó với Thiên Chúa và “sống đạo” tốt hơn.
(View: 95402)
... chúng con lắm khi tự hỏi rằng chúng con cum cúp giữ đạo, chịu nhiều thua thiệt ở đời này so với rất nhiều bà con khác đạo và bà con không tôn giáo để rồi lại cũng sẽ lãnh mỗi người một đồng tiền lương sao? Nói gì đến bà con lương dân hay bà con khác đạo sống ngay lành, người thu thuế Chúa kể chuyện chỉ đấm ngực và xin: Lạy Chúa xin thương xót con là kẻ có tội, chưa hết, cái anh tử tội năm nào bị treo trên thập giá cạnh Chúa, chỉ với lời cầu xin: “lạy Ngài khi nào về Nước Ngài, xin nhớ đến tôi” thì đều được công chính hóa, được phúc thiên đàng. Thế thì sự công bình ở đâu? ....
(View: 93023)
.... Hàng ngày, tôi vẫn luôn yêu thương, trân trọng, quý giá người bạn “sống” của tôi. Với niềm tin tuyệt đối vào Thiên Chúa là Chúa tôi tôn thờ, sự sống đối với người công giáo với riêng tôi còn có một giá trị thiêng liêng vì sự sống của tôi được trả bằng gía máu của con Thiên Chúa. Chúa tôi đã chết cho tôi để tôi được bước vào ngưỡng cữa nước hằng sống, ngưỡng cửa của yêu thương, nhưng người bạn “chết” vẫn luôn đồng hành với tôi. Một ngày nào đó, khi tôi đưa tay ra, người bạn “chết” sẽ ân cần nắm tay tôi như tôi đang được người bạn “sống” ân cần với tôi vậy. Amen.
(View: 93312)
.... Đây là những phản ứng tự nhiên. Hãy dịu dàng với bản thân thay vì chỉ trích các phản ứng của mình. Cuộc sống của bạn đã có đủ đau khổ, nên đừng bắt mình phải chịu đựng thêm nữa. Ngoài ra có một số người không thể bày tỏ cãm xúc, sự đau buồn cho bất cứ ai, cố gắng vượt qua nổi đau mất mát bằng đời sống thường nhật, luôn thường tìm đến nơi thinh lặng, cam chịu ... hãy tôn trọng khoảng thời gian, không gian này, lúc này đây chỉ có tình yêu chân thành, sự quan tâm đúng mức, nghiã cử nhân hậu chấp nhận của người thân mới vực họ đứng dậy sau khủng hoảng mất mát.
(View: 95697)
... Lehman and Wortman (1987) nghiên cứu 39 người có bạn đời (spouse) tử vong và 54 người có có con tử vong do tai nạn xe cộ. Họ thấy rằng cần ít nhất một năm để có thể lập lại “nhịp sống bình thường hàng ngày” (a pattern of daily care) – có thể ngắn hơn đối với người mất con cái và dài hơn đối với người mất bạn đời. Phục hồi cảm xúc có thể kéo cần 4 – 7 năm sau tử vong; và thực sự không bao giờ hoàn toàn. Hầu hết mọi người ở năm thứ bảy cũng giống như khi họ còn ở năm thứ tư. Điều này có nghĩa là những người đó thường đã hồi phục ở mức mà họ sẽ có thể hồi phục sau 4 năm.
(View: 97909)
.... Chúng con cậy vì danh Chúa nhân từ, cho (các) linh hồn mới qua đời được lên chốn nghỉ ngơi” hoặc là” “Chúa ơi, xin thương xót thứ tha cho những người mới chết, nếu họ chưa kịp ăn năn tội mình”. -“ Biết họ có đạo không mà đọc, biết linh hồn gì mà cầu”, Cô ta khó chịu. -“Chúa ban ơn cứu độ cho người công chính mà em, biết đâu, họ còn công chính hơn mình!”.... Thiên Chúa thấy lòng thương xót của chúng ta dành cho các Linh Hồn một cách chân thành, với lời khẩn cầu tha thiết, với lòng bác ái bao dung không phán xét, không phân biệt, với niềm tin tưởng vào ước muốn đầy lòng thương xót của Chúa Giêsu
(View: 103370)
... Đạo chúng ta là đạo suy tưởng và thẳng thắn nhìn vào sự chết không khiếp sợ, tránh né. Ngày nào, Giáo Hội cũng dạy con cái mình lặp đi lặp lại lời cầu nguyện xa xưa nhất, do từ cửa miệng các bổn đạo đầu tiên trong Giáo Hội: " Xin cho các linh hồn được nghỉ ngơi bằng an ".
(View: 92715)
..... "Jane đã mất rồi và chúng tôi thương nhớ nó kinh khủng. Nhưng nói hay làm gì thì có mang Jane về được đâu. Trong khi đó Amy còn cả một cuộc đời trước mặt. Làm sao nó có thể sống một cuộc đời hạnh phúc nếu cứ cảm thấy rằng chúng tôi oán trách nó vì nó đã gây ra cái chết của chị gái?"
(View: 93481)
"Life After Life" của bác sĩ Raymond Moody. Có một điều lạ là, những người chết đi sống lại đều nói đến một luồng ánh sáng, hay 1 người sáng. Người ánh sáng được diễn tả trong cuốn sách của bác sĩ Moody không nói mình là ai. Vị này dường như thương mến tất cả mọi người và dạy mọi người rằng làm người phải biết thương thân mình và thương người khác; rằng hành trang mà người chết có thể mang theo chỉ là tình thương thôi, một thứ tình thương vô vị kỷ.
(View: 99175)
Điều đó không lạ gì, vì mỗi cái chết của người ra đi đều để lại dang dở cho những người còn lại trên thế trần, bao lâu còn sống trên trần thế bấy lâu con người không thể được hoàn toàn hạnh phúc như lòng mong muốn. Cuộc đời con người thăng trầm có khi vui lúc buồn, lúc gặp thời khi trái thời, lúc gặp mặt khi phải chia tay, khi giận hờn lúc yêu thương, cũng có khi được thanh thản vô lo v.v. Nhưng rồi một khi đau khổ, buồn bực qua dần đi bạn sẽ tìm được nguồn bình an, an ủi vì bạn biết rằng cho dù hoàn cảnh nào đi nữa bạn đã được thực sự yêu thương và bạn đã yêu thương .
(View: 92202)
Hãy chấp nhận việc sinh ly tử biệt là chuyện thường tình sẽ xảy ra trong cuộc sống. Những người chúng ta yêu thương ôm ấp đều sẽ qua đi theo thời gian. Ai cũng phải già đi, mang bệnh, rồi qua đời. Chấp nhận sự mất mát là liều thuốc tinh thần giúp chữa lành những nỗi đau và đem lại cho chúng ta sự bình an khi phải đối diện với những nghiệt ngã trong cuộc sống .... . Có rất nhiều giải pháp giúp chúng ta vượt qua sự đau buồn, biết sống chấp nhận, không mặc cảm, lướt thắng những khó khăn để tiếp tục tích cực đi trọn con đường còn lại và sống một cách có ý nghĩa hơn.
(View: 91288)
Đừng nói với tôi rằng tôi sẽ ổn. Tôi biết mình sẽ ổn, nhưng lúc này đây, tôi rất không ổn. Nói rằng tôi sẽ ổn hoặc mọi thứ rồi sẽ tốt đẹp chính là xem nhẹ những gì tôi đang trải qua. Tôi đang ở tận cùng vực thẳm, tôi không nhìn thấy chút ánh sáng nào. Tôi đang bị bóng tối bao trùm. Tôi biết mình sẽ thoát ra .... Hãy nhìn lên Ngài. Hãy lại HY VỌNG vào BÌNH AN của Ngài. Nó sẽ đến.
(View: 95694)
... Lời sau cùng của Đức Giêsu trên Thập Giá: “Lạy Cha, xin hãy tha cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm”. Đó là Lời đúc kết tất cả mọi Lời rao giảng của Người và cũng là mục tiêu của công cuộc Nhập Thể và Cứu Chuộc ... tha thứ, và Người truyền cho những kẻ theo Người phải thực hành một giới răn mới: phải tha thứ. “Thầy không bảo con là đến bảy lần,nhưng đến bảy mươi lần bảy” (Mt 18,21-22), nghĩa là phải luôn tha thứ. Dường như có một mối liên hệ sâu xa giữa lời răn dạy này và lời truyền của Đức Giêsu: “Thầy để lại bình an cho các con. Thầy ban cho các con bình an của Thầy” (Ga. 14,27). Lý do là khi tha thứ cho anh em, người ta sẽ cảm được sự bình an sâu thẳm trong đáy lòng mình.
(View: 93797)
Chúng ta phải ca ngợi người phụ nữ ngoại giáo này. Bà là một tấm gương về sự kiên trì trong sự cầu xin, là một mẫu mực mạnh mẽ trong đức tin, là một tấm lòng can đảm trong tình yêu. Đức tin đòi buộc chúng ta phải kiên trì, phải chiến đấu. Đức tin phát huy lòng khiêm nhường, can đảm, kiên nhẫn và tình yêu thương của chúng ta. Đức tin và tình yêu được liên kết khăng khít với nhau. Nếu đức tin chúng ta mạnh mẽ, kiên trì cậy trông thì mọi lo âu, mọi lời cầu xin, mọi bối rối lo toan sẽ không ra vô ích trước tình thương bao la của Thiên Chúa. Tại sao chúng ta còn do dự, không tin vào lời Chúa đã phán: “ Ai xin, thì sẽ được. Ai gõ sẽ mở cho.”