Thursday
2
May
2024
Sunday, March 26, 201712:13 AM(View: 22235)
Đột quỵ hay tấn công vào buổi sáng, cần phòng tránh thế nào?
Wednesday, March 8, 20177:18 PM(View: 13100)
5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay Khoa học phát triển có thể phát hiện được nhiều loại ung thư từ rất sớm nhưng vẫn có rất nhiều bệnh ung thư khó có thể chẩn đoán khi mới manh nha và khi có dấu hiệu thì đã muộn Dưới đây là 5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay:
Saturday, August 6, 20161:10 PM(View: 16496)
Phương pháp thông dụng chữa bịnh tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. . Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ cao đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây:
Thursday, May 8, 201412:00 AM(View: 32886)
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai. Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽ
Tuesday, May 6, 201412:00 AM(View: 28275)
Vì vậy, mỗi chúng ta, nhất là những người lớn tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ nên uống khoảng 200 ml nước (chừng một cốc), thì sáng ngủ dậy, không những máu không bị đặc mà còn loãng ra. Các chuyên gia y học cũng khuyên rằng, buổi tối trước khi đi ngủ uống nước khiến cho máu loãng ra, có lợi cho sự tuần hoàn của mạch máu, giúp phòng chống tai biến mạch máu não. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu não, sự đông đặc của máu tăng lên chỉ là một trong những nguyên nhân gây bệnh. Tuy nhiên, có thể khẳng định thói quen uống nước trước khi đi ngủ có tác dụng nhất định đối với việc phòng chống tai biến mạch máu não.
(View: 21923)
Tôi cầu xin: “Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.” Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng. Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói: “Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên: “Làm sao nó sống? Nó sống bằng gì? ” S. nó nói: “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó.”
(View: 22752)
Và còn biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau lòng . Nhưng họ đâu biết rằng , mình là người rất hạnh phúc , vì có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , còn chúng ta có thì không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ mình.
(View: 19745)
Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – Với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
WEBSITE STATISTICS
2,319,686,071,854,749,159

Nỗi lòng thai nhi

Saturday, April 2, 201112:00 AM(View: 104741)
Nghĩa trang Đồng Nhi Pleiku
Tết Trung Thu Đinh Hợi (25/9/2007)
Thư Gửi Mẹ
Kính thưa mẹ!
Mặc dù con không biết mẹ là ai,vì con chưa một lần được thấy mặt mẹ! Nhưng con vẫn gọi người đã cưu mang con trong dạ một thời là mẹ. Bởi, cho dù là con vật, nó cũng có mẹ, có con
Nhưng, từ xưa đến nay, không có con vật mẹ nào quyết định giết con mình, không cho nó được chào đời. Còn mẹ, mẹ đã cưu mang con đến 7,8 tháng mà còn quyết định mướn người giết con.

Từ khi biết mẹ toan tính phá thai, khi đó con được khoảng 3-4 tháng. Biết mình sắp bị giết, con lo sợ lắm, con đau buồn lắm, luôn khóc than cho số phận… suốt mấy tháng trời!
Con muốn thét gào thật lớn, van xin thật to: “Mẹ ơi! Mẹ nỡ lòng nào giết con, đứa con bé bỏng, đứa con đang lớn lên từng ngày trong dạ mẹ. đứa con có cùng nhịp đập với trái tim mẹ! Máu mẹ đang chảy vào cơ thể con để nuôi con sống! Sao mẹ lại định giết con? Mẹ đừng giết con tội nghiệp! Con tội tình gì mẹ ơi! Con chắp hai tay, lạy mẹ trăm ngàn lạy, xin mẹ để cho con được sinh ra, được sống, được làm người. con quyết suốt đời sẽ yêu thương và báo đền ơn mẹ !”
Nhưng con chưa biết nói làm sao nói được ! Con vô phương, yếu ớt, bất lực, lo sợ thấp thỏm từng ngày, từng phút… , cho đến đúng ngày Tết trẻ con được vui chơi dưới ánh trăng rằm, thì mẹ đã quyết định mang con đến “ Lò sát sinh Thai Nhi”!
Thế là hết ! Người ta dã giết chết con trong dạ mẹ - một cách lạnh lùng!.. không chút xót xa!.. không tí thương tiếc! – Như một “đồ tể” hành nghề - “đồ tể chuyên giết hại thai nhi, như giết súc vật!” – Xong việc, họ đã khoan chamexinloicon87587khoái nhận tiền công, như người làm thuê giết mổ heo, chó, gà, vịt, trâu bò…!
Ôi! Đối với một con vật, có đôi lúc, người ta còn động lòng trắc ẩn: khi cắt cổ một con gà, đập chết một con chó, mổ thịt một con bò đã nuôi lâu ngày! Còn con, là con người, sao không được như thế?! Mạng sống của con không bằng mạng sống của con bò, con chó, con gà ư?
Khi giểt rồi, lôi xác con ra không được, vì con đã quá lớn! Nên họ dung một cái kềm, có 4 cái móc nhọn, đưa vào tử cung của mẹ -“ tên đồ tể”- một cách chuyên nghiệp – đã lựa thế cho móc vào đầu con, mỗi bên 2 móc… siết thật chặt, móc vào thật sâu… óc não con vọt ra, trắng hếu nhầy nhụa… họ mới kéo con ra được!!!
Con đã chết rồi, không còn cảm giác gì. Nhưng chắc lúc đó mẹ đau đớn khủng khiếp lắm? Chắc mẹ oằn người lên, thân thể mẹ ướt sũng cả mồ hôi và cả máu nữa! Làm sao mẹ quên được cái giờ phút hãi hùng ấy, mặc dù đến nay đã ba năm rồi?
Sau đó mẹ lại thuê người đem xác con đi chôn. Khi đem đến Nghĩa Trang Đồng Nhi Pleiku, họ đâu có chôn, mà trao cho người khác chôn con, tiền công họ nhận rồi! (Lại một lọai lương tâm bán rẻ hơn lương thực!)
Nhờ lòng từ bi của nhóm người đi viếng nghĩa trang Đồng Nhi dịp Tết Trung Thu năm ấy, họ đã mua quách về tẩm liệm, chôn con và xây mộ đẹp lắm! Trên mộ con được ghi: “ Cháu Trung Thu – Pleiku”



Ngày Trung Thu năm 2004, cũng có một thai nhi bị giết chết. con còn nhớ rất rõ – nhìn khiếp lắm mẹ ơi! Bạn ấy bị cắt nát, bỏ trong một cái bao nilon, máu me đỏ lòm, lầy nhầy… nhìn giống như một mớ thịt bằm để chuẩn bị nấu cho heo, vất cho chó – trước đây, trong thời kỳ thực phẩm khan hiếm, có những người đã mang về từ phòng phá thai mỗi ngày cả “xô” để nuôi cho lợn chóng lớn! – Bởi thế nên không biết bạn ấy là trai hay gái?! Bạn được mang đến nghĩa trang chung một thùng giấy với con, và cũng được nhóm người có lòng bác ái nói trên, mai táng chu đáo, xây mồ sát bên con, bạn được ghi tên trên mộ là: “Vinh Sơn”.

Từ đó đến nay, chúng con là bạn thân của nhau, vui buồn có nhau, nắng mưa che cho nhau, an ủi nhau trong cảnh quạnh quẽ, cô đơn, sưởi ấm nhau trong đêm đông mưa dầm, gió lạnh!
Chúng con thương nhau lắm, bởi cũng đã chết oan ức, tức tưởi giống nhau. Thỉnh thoảng bạn Vinh Sơn nhớ lại cái chết của mình và khóc than thảm thiết, vì bạn bị giết còn tàn nhẫn hơn con nhiều: cơ thể bạn không còn nguyên vẹn hình hài! – Mỗi lần như thế, con chẳng biết an ủi bạn thế nào, chỉ biết cùng khóc với bạn, khóc thật nhiều, khóc thật lâu, để chia sẻ niềm đau của người bạn “xấu số hơn con, vì dù gì, thì con cũng còn là một đứa “con trai nguyên xi”.
Mẹ ơi! Nếu mẹ không hủy hoại con, thì năm nay – Trung Thu này- con tròn 3 tuổi. chắc con cũng được mặc quần áo mới, có mũ giày mới, tay xách đèn ông sao đẹp, đi xem múa lân với bạn bè, lại còn được ăn bánh trung thu nữa! Con còn hát cho mẹ nghe: “Cháu lên ba… cháu đi mẫu giáo…” khi con tung tăng nhảy chân sáo, nắm tay mẹ dắt con đến trường.
Mẹ đã thấy ảnh của con chưa? Ảnh “cháu Trung Thu Pleiku” đấy! Mẹ nhìn kỹ xem, vì con bị lôi ra bằng cái kềm, nên đầu con bị hằn sâu tới 4 lỗ, nhưng to con, đẹp trai: đầu bự, tai dài, mũi cao, miệng rộng… đó là những dấu hiệu chứng tỏ con sẽ là một chàng trai phương phi, thong minh, có thể sẽ là một nhân tài, chẳng những của đất nước, mà có khi còn là của nhân loại nữa! Biết đâu đấy! Khi ấy mẹ sẽ hãnh diện và hạnh phúc vì con biết chừng nào mẹ nhỉ? Nhưng việc ấy sẽ không bao giờ xảy ra nữa! Vì mẹ đã giết chết con rồi!
Mẹ biết không? Có rất nhiều người, đủ mọi tôn giáo, thuộc mọi giới, từ trong nước, đến nước ngoài, khi nhìn ngắm ảnh con bị giết chết, mình không một mảnh vải, để nằm trần trụi trên tờ báo, đưa hai bàn tay nhỏ xíu chới với níu lấy mấy ngón tay của “một người” mà con được biết, đó là bàn tay của một Linh mục có lòng từ tâm, chuyên lo xây mộ cho các thai nhi bị giết – như van xin: “hãy thương con, cho con một nấm mộ, nhỏ thôi! Xin đừng để thân xác con bị lạnh lẽo, bị phơi nắng dầm mưa, bị làm mồi cho mèo tha, chó xé tội nghiệp!”- Trên ảnh có ghi dòng chữ: “Cháu Trung Thu Pleiku” bị tước mất quyền sống nhằm ngày Trung Thu 2004”. Người ta rất xúc động, đã không sao giữ được cho lệ khỏi tuôn trào! Và họ đã lưu giữ tấm ảnh như một di tích “tội ác thời đại” này vậy!
Con nổi tiếng lắm đó mẹ ơi! Có nhiều người thương con! Họ làm thơ, phổ nhạc nói về cái chết của con. Ai nghe đọc thơ và bài hát “Lời cầu xin của con (do Ngọc Quang sang tác)” đều xúc động- nhất là giới trẻ - không cầm được nước mắt! Nhờ đó mà có nhiều em bé đã được cứu sống! khi người mẹ - đa số là các bà mẹ trẻ, có khi còn ở tuổi vị thành niên – đang mang con trong dạ cũng định giết bỏ nó – như mẹ cách đây 3 năm – nhưng khi nhìn ảnh của con đã khóc nức nở, và quyết định giữ con mình lại dù phải trả bất cứ giá nào!
Mẹ ơi! Không biết 3 năm qua, mẹ còn giết thêm đứa em nào của con nữa không?! Con nghe nói có những bà mẹ đã huỷ hoại liên tiếp đến 3,4 đứa con của mình không thương tiếc, không ân hận xót xa, bởi họ đã qúa quen thuộc với việc ác này rồi!? Vì vậy mà có ai đó đã nói: “Nhân phẩm ngày nay hạ giá rồi. Chỉ còn thực phẩm lên giá thôi!”
Ôi, mỉa mai, cay đắng! Ôi nhân tình! Ôi thế thái!
thai_trungthuMẹ biết không, có hơn 5.000 em bé, tại “Nghĩa trang Đồng Nhi Pleiku” này. Còn tại “Nghĩa Trang Không Bia Mộ”, ở núi Hòn Thơm Nha Trang cũng chon cất hơn 5.000 thai nhi bị giết, và nhiều nơi khác nữa: Sài Gòn, Huế, Đà Nẵng, Buôn Ma Thuột, đường đèo Qui Hòa, Qui Nhơn v.vv… Thân xác non nớt của chũng con đã tan nát gần hết rồi! Nhưng phần “anh linh” của chúng con đâu bị hủy diệt! Con người đâu chỉ có thân xác vật chất mà thôi – như con chó, con bò – chết là hết. Nếu chết là hết, sao người ta sợ chết và sợ người chết hả mẹ? sao con chó, con bò chết, chẳng có ai sợ cả?
Bởi vì, con người còn có cái “phần không chết”. Và họ sợ cái phần “anh linh” không chết đấy mẹ ơi!
Nhất định là như thế, nếu không, tại sao mỗi năm cứ đến ngày 27 tháng 7 Dương Lịch, người ta tổ chức đến nghĩa trang Liệt sĩ để viếng mộ, để truy điệu “Anh linh các chiến sĩ”?
Nghĩa cử tưởng nhớ anh linh các chiến sĩ tự nó nói lên một chân lý, không thể chối cãi được, đó là: Khi chết đi, phần thân xác ai cũng như ai, sẽ tanh hôi, thối rữa, mục nát và trở về cát bụi như nhau. Nhưng phần anh linh vẫn còn tồn tại mãi mãi.. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn rất có lý khi đã tin, đã làm thơ, đã phổ nhạc, đã say sưa hát và nhiều người cùng hát say sưa: - Người chết nối linh thiêng vào đời…” Nếu chết là hết thì lấy gì để nối linh thiêng vào đời?
Cách đây vài ngày thôi, con đọc được trên trang Fiat số 191, mang tựa đề: “Người chết nối linh thiêng vào đời” trong đó có câu chuyện kể rằng:
“ Một chị tìm gặp chúng tôi và kể rằng đã phá thai từ hơn 17năm trước. Sau biến cố đáng tiếc thời con gái ấy, chị đã lập gia đình và may mắn còn sinh được hai đứa con. Nhưng chị không hoàn toàn hạnh phúc, đứa con đầu tiên đã bị khước từ, nó vẫn cứ thỉnh thoảng hiện về trong giấc ngủ chập chờn, khiến chị cứ sầu não héo hắt đi trong suốt bấy nhiêu năm.”
“ Có chi tiết lạ lùng đặc biệt là: phá thai được một năm, thì đứa bé hiện về khoảng 1 tuổi, phá thai được 5 năm thì thằng bé 5 tuổi chạy lon ton đến gặp mẹ; đứa bé vẫn cứ lớn dần theo thời gian, và theo lời chị kể: “Mời hôm qua nó lại về, bây giờ nó là một thanh niên…”
Một lần nữa, con xin lặp lại với mẹ: “Chết không phải là hết”. Cho nên một ngày nào đó, chúng con sẽ gặp lại những người đã giết hại chúng con một cách tàn nhẫn, vô nhân đạo và vô lý.. đó!
Giết người vô tội, - mà kẻ bị giết như chúng con, không nói lên được tiếng van xin hay phản đối, không có một tấc sắt để tự vệ, không được luật pháp chở che – là một loại tội ác Trời không dung, Đất không tha”! Cho dù những kẻ đó không “thừa nhận” có Trời! cũng không sao tránh khỏi “ lưới Trời lồng lộng” và “ án Trời” rất công minh đâu! Đến ngày đó, “họ” sẽ lý luận để tự bào chữa: “Tôi không làm, thì cũng có người khác làm mà!” Họ còn nói : “sở dĩ con chó, con bò… nó không chủ trương, không thuê người giết con nó trong dạ, vì nó không có trí khôn, nó không biết tính toán cho tương lai!”, “đồ ngu như bò!” “đồ chó mà biết gì”!
Theo con nghĩ: nếu con người – về vấn đề phá thai này – cũng “ không – khôn như con vật! Thì chúng con đã được bảo vệ, được sinh ra, được cất tiếng khóc chào đời và được sống, như vốn chúng con “có quyền được sống!” được làm người như mọi người!
Tại sao con người lại chủ trương cướp mất quyền sống mà Ông Trời đã ban cho chúng con?
Mẹ ơi! Con không biết vì lý do nào mẹ đã giết con? Bị cha con bỏ rơi? Bị gia đình xua đuổi? Vì quá nghèo? Vì sợ mất chức quyền? Sợ mất ghế, mất việc? Sợ mất danh thơm tiếng tốt? Sợ mất tiêu chuẩn để được hưởng quyền lợi?
Hôm nay nhân ngày giỗ 3 năm của con. Con thương nhớ mẹ, nên viết thư này gởi mẹ đây! Không biết mẹ đang ở đâu? Mẹ có được cha con nhìn nhận, yêu thương? Có được gia đình tha thứ? Có được ấm no hạnh phúc, được danh thơm tiếng tốt, được chức quyền địa vị… vì việc mẹ đã hủy hoại con không? Hay vẫn bị cha con bỏ rơi, bị gia đình từ chối, bị lầm than vất vả, vẫn cơ cực đói nghèo, và vô cũng ân hận, khổ đau..!? Con thương mẹ quá!
Mẹ ơi! Thôi đừng khóc nữa! Dù khóc cạn nước mắt, khóc suốt cuộc đời mẹ.. cũng không thể làm con sống lại được rồi
Mẹ hãy luôn nhớ rằng: con người có thể giết được thân xác, chứ không giết được linh hồn. có thể làm cho chết, chứ không thể làm cho sống. cai quyền trên linh hồn và trên sự sống là của Ông Trời. Tin hay không tin, thì Ông Trời vẫn còn đó, và vẫn tồn tại muôn đời.
Giờ đây, để vơi đi phần nào nỗi khổ đau trong lòng mẹ, để chuộc lại lỗi lầm mẹ đã vấp phạm, mẹ hãy quyết tâm không tái phạm, và tìm mọi cách để ngăn chắn hành động ác nhân này. Hãy nói cho người khác biêt kinh nghiệm đớn đau trên thân xác, nguy hiểm đến tính mạng khi phá thai, và nỗi dằn vặt, đau khổ trong lòng mà mẹ đã phải chịu đựng từ ngày phá thai đến nay. Mẹ hãy giúp đỡ, khuyên lơn các cô gái lỡ dại đừng phá hủy con mình, và tìm cách giúp đỡ họ cho đến ngày sinh nở. có khi phải tìm nơi nuôi giúp con họ, nếu họ lại muốn bỏ rơi con mình!
Làm được như thế, có thể mẹ lấy lại được sự thoải mái tâm hồn. có thể mẹ không còn lo âu, sợ sệt vì quả báo nữa. con người còn biết: “Đánh kẻ chạy đi, chứ không ai nỡ đánh người chạy lại”!
Phần con, con cũng đã và luôn tha thứ cho mẹ của con
Huống chi Ông Trời còn độ lượng bao dung gấp muôn ngàn lần đối với những ai biết lỗi mình, biết lấy công chuộc tội. chắc mẹ cũng được Ông Trời tha thứ, nếu mẹ biết can đảm nhận tội và thật lòng sám hối, ăn năn, quyết tâm sống đời lương thiện và đền bù tội lỗi bằng nghĩa cử yêu thương.
Con hy vọng mẹ lại có được “Nụ cười trên môi”…
Kính chào và hẹn gặp lại mẹ một ngày rất gần đây thôi! Vì cuộc đời này cũng chẳng kéo dài được bao lâu. Cho dù sống đến 100 năm đi nữa, thì cũng qua nhanh lắm mẹ ơi.

Đứa con bất hạnh của mẹ
Bé Trung Thu Pleiku
(View: 75740)
“Chiếc thang máy đưa con lên trời cao chính là đôi cánh tay của Chúa, lạy Chúa Giêsu. Để được như thế, con không cần phải lớn lên; trái lại, con muốn nhỏ bé thế này, và ước gì càng ngày con càng trở nên nhỏ bé hơn.” Amen. (Thánh Têrêxa Hài Đồng)
(View: 74897)
Cầu nguyện là trò truyện, là tâm sự với Chúa. Như tình yêu, muốn cầu nguyện tốt, trước tiên đừng nghĩ đến mình, nhưng là tin tưởng vào Đấng Tối Cao. Cầu nguyện chẳng dễ cũng chẳng khó. Tất cả tùy thuộc vào thái độ của ta như thế nào mà thôi.
(View: 75407)
Lạy Chúa Giê-su, xin cho Lời Chúa soi dọi vào những ngóc ngách đen tối trong tâm hồn chúng con để vạch cho chúng con thấy những sự thật đen tối trong đời mình. Xin cho chúng con can đảm lắng nghe những lời phê bình chân thực của người khác mà không tìm cách biện minh hay chống chế. Xin cho chúng con dám nhìn thẳng vào những thói xấu của mình, gọi đúng tên chúng, quan sát cách vận hành hay biểu lộ của chúng qua hành vi, lời nói, và cách cư xử hằng ngày của chúng con...
(View: 76951)
Đức Giêsu muốn con người nhận ra ơn Chúa trong đời mình để tri ân và đáp đền qua việc bảo vệ và làm thăng hoa cho sự sống của người xung quanh. Biết ơn sẽ làm cho đời người thêm hạnh phúc. Nếu ngày nay có những tâm hồn hay những gia đình thiếu hạnh phúc là vì họ thiếu tâm tình biết ơn. Con cái không biết ơn cha mẹ, vợ chồng không biết ơn nhau, ngay cả cha mẹ cũng không biết ơn con cái, cứ nghĩ những gì kẻ khác làm cho mình chỉ là những bổn phận phải thi hành. Mà khi không biết ơn nhau, người ta dễ coi nhau như nô lệ, bởi vì nô lệ là kẻ không được biết ơn. Và như thế hạnh phúc bị ức chế, sức sống tâm hồn và gia đình sẽ bị suy sụp thay vì được nâng cao và kiện toàn.
(View: 76059)
“Anh em thân mến, anh em đừng lo lắng gì hết, nhưng trong khi cầu nguyện, anh em hãy trình bày những ước vọng lên cùng Chúa, bằng kinh nguyện và lời cầu xin đi đôi với lời cảm tạ” (Phil. 4:6).
(View: 85462)
Xin hãy tha thứ cho con... Albrecht đã hứa chăm sóc cho người bạn cả đời vì đã hy sinh đôi bàn tay cho anh ta. Còn con, con phải làm gì để báo đáp những đôi bàn tay rách nát mang nhiều thương tích vì con ? Con không biết vẽ như Albrecht nhưng con nguyện sẽ khắc ghi đôi bàn tay bị đinh đóng thâu qua trong trái tim nhỏ bé này. Xin giúp con để con biết giơ đôi tay ra trao lại ân tình đó cho tha nhân, cho anh em con. Amen
(View: 75320)
Lạy Chúa, xin ban thêm ánh sáng Đức tin cho con, để con biết nhìn cuộc đời bằng cái nhìn lạc quan và yêu thương của Chúa. Xuyên qua muôn thử thách và âm thầm hy sinh, xin cho con luôn thấy được ý nghĩa cao đẹp của thập giá. Xuyên qua những khuôn mặt tiều tụy, khốn khổ, ngay cả những con người bỉ ổi và đáng ghét, xin cho con vẫn nhận ra được hình ảnh cao đẹp của Chúa trong họ. Amen!
(View: 73763)
Bấy giờ các ngươi kêu cầu Ta .... cầu nguyện với Ta, Ta sẽ nhận lời các ngươị Các ngươi sẽ tìm Ta ... với cả tấm lòng, và các ngươi sẽ thấy Ta. (Gr 29,12-14).Lạy Chúa là Đấng đầy lòng nhân ái, xin giúp con biết dành mỗi ngày một khoảng thời gian đặc biệt để sống trong sự hiện diện của Chúa.
(View: 79109)
"Con cá mắc cạn sẽ chết và ươn thối, bạn cũng sẽ ươn thối nếu bạn bị trói buộc vào thế gian. Muốn sống, cá phải quay về với nước. Cũng thế, bạn phải quay về với cõi tâm linh..."
(View: 76594)
... Cái chết không còn là một chấm hết cuối cùng đối với chúng ta nữa. Tình yêu mạnh hơn sự chết. Chính Tình Yêu đã làm cho những người đã chết được sống và cũng chính Tình Yêu liên kết chúng ta với những người chết. Vâng, chỉ có Tình Yêu mới làm cho con người được bất tử. Chỉ có Tình Yêu mới làm cho con người liên kết với những người đã chết. Chỉ có Tình Yêu mới mặc cho những nghĩa cử của con người sự bất diệt.
(View: 78222)
“Tôi ... nhận ... làm chồng/làm vợ và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với anh/với em khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng anh/em mọi ngày suốt đời tôi”.
(View: 77547)
Cuộc đời cũng thế, nếu bạn dành tất cả thời gian và năng lượng cho những điều vụn vặt, thì các điều quan trọng lách vào đâu? Chăm sóc những quả banh golf trước, đặt ra cho mình những ưu tiên, và phần còn lại chỉ là cát."
(View: 73741)
Trong khoảnh khắc đó, tôi nhận ra rằng tình yêu thực sự không phải là 50/50, mà đôi khi là 100/0. Tình yêu là khi ta đặt người khác lên trước cả bản thân mình.
(View: 74477)
Tôi đã đứng trước rẻo đất ấy và khóc rất nhiều. Những ngày tháng qua đi, đến một lúc nào đó rồi chợt nhận ra là cuộc sống thật ngắn ngủi và đầy bất trắc. Tôi cũng nhận ra là làm cho những người khác biết mình yêu thương họ ngay lúc này tốt hơn là ấp ủ tình yêu đó trong những đồ vật, để rồi, có thể, một ngày nào đó, những kỷ vật ấy sẽ làm cho họ hụt hẫng..
(View: 71041)
... lời nói dối trong "tình yêu" có thể cứu người và một lời nói thật phũ phàng có thể giết người. Tất nhiên chúng ta sẽ chọn để nói lời nói dối chân chính. Tuy vậy để phân biệt rõ ràng khoảng cách giữa những lời nói này cũng là một điều khó khăn và tuỳ thuộc vào từng hoàn cảnh đặc biệt. Bạn có biết nói dối thế nào để lời nói dối ấy là lời nói dối chân thành, chứa đầy tình yêu con người không?
(View: 73748)
Sức phấn đấu cũng rất cần thiết cho đời sống chúng ta vậy. Nếu cuộc đời không có những trở ngại thì chúng ta sẽ bị bại liệt như con bướm kia. Chúng ta không có đủ sức để bay bổng. Trước những thăng trầm thế sự, chúng ta phải có đủ trí phấn đấu ngõ hầu vươn lên trong cuộc sống.
(View: 75179)
Lạy Chúa là con cái của Ngài Chúa biết điều mà con cần đó là lời chúc bình an Chúa hứa, bình an trong tâm hồn, nội tâm thứ bình an không thể có ở nơi thế gian. Bình an Thầy để lại là bình an nội tâm . Trước khi sống bình an với người khác con phải bình an với chính mình .Sự chiến thắng mình sẽ loại bỏ mọi cuộc chiến xáo trộn, bất an. Bình an Chúa để lại là bình an của người nhận biết Cha, bình an của người có tội được tha thứ, của anh em hòa thuận thân tình.Bình an Chúa để lại là bình an của đối thoại yêu thương, trong tôn trọng lẽ phải, lòng trung thực và sự công bằng. Bình an Chúa để lại là chính Chúa: Đấng Kitô hằng sống. Đấng đã hứa "ở với chúng con mọi ngày cho đến tận thế " Ngài là bình an đích thực và trường cửu cho lòng con được thanh thản, hạnh phúc, an vui. Amen
(View: 74330)
"Chúng ta có thể bị đánh gục, bị vò xé, bị giày xéo trong bùn đen bởi những quyết định sai lầm, những tình huống "đen đủi" bất chợt hiện ra cản con đường khiến chúng ta cảm thấy dường như mình chẳng còn giá trị. Nhưng dù điều gì đã xảy ra hoặc sẽ xảy ra, bạn hãy luôn nhớ rằng bản thân bạn thật đáng quý và giá trị ấy sẽ không bao giờ mất đi". Lạy Chúa , Chúa đã chết để cho con được sống, xin Chúa mở tâm trí con, cho con biết con thật đáng giá vì gía trị con người con được chuộc bằng gía máu con Thiên Chúa. Amen
(View: 71377)
Qua cửa sổ bức tường lạnh lùng và câm lặng.Nhưng với ta là cả một thế giới muôn màu.Có hương có hoa có bầu trời xanh biếc.Mặt hồ xa liễu rủ bóng thiên nga.Bạn đi rồi ! ta nhìn qua khung cửa.Chợt bàng hoàng ! lòng bạn xiết bao la.Bạn đã xa nhưng bao lời bạn kể.Đẹp như đời, lấp lánh ánh sao sa.
(View: 74660)
...... “Viết những ưu phiền lên cát”.Tôi thả mảnh giấy bay đi, cúi xuống nhặt một mảnh vỏ sò vỡ. Quỳ tại đó dưới vòm trời cao vút, tôi đã viết thật nhiều trên mặt cát, hết nỗi ưu phiền này đến nỗi ưu phiền khác của tôi. Sau đó tôi quay bước đi và không hề nhìn lại. Tôi đã viết những ưu phiền của mình lên cát. Và ngoài kia thủy triều đang dâng lên.