Friday
26
April
2024
Sunday, March 26, 201712:13 AM(View: 22143)
Đột quỵ hay tấn công vào buổi sáng, cần phòng tránh thế nào?
Wednesday, March 8, 20177:18 PM(View: 13067)
5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay Khoa học phát triển có thể phát hiện được nhiều loại ung thư từ rất sớm nhưng vẫn có rất nhiều bệnh ung thư khó có thể chẩn đoán khi mới manh nha và khi có dấu hiệu thì đã muộn Dưới đây là 5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay:
Saturday, August 6, 20161:10 PM(View: 16464)
Phương pháp thông dụng chữa bịnh tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. . Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ cao đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây:
Thursday, May 8, 201412:00 AM(View: 32838)
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai. Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽ
Tuesday, May 6, 201412:00 AM(View: 28230)
Vì vậy, mỗi chúng ta, nhất là những người lớn tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ nên uống khoảng 200 ml nước (chừng một cốc), thì sáng ngủ dậy, không những máu không bị đặc mà còn loãng ra. Các chuyên gia y học cũng khuyên rằng, buổi tối trước khi đi ngủ uống nước khiến cho máu loãng ra, có lợi cho sự tuần hoàn của mạch máu, giúp phòng chống tai biến mạch máu não. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu não, sự đông đặc của máu tăng lên chỉ là một trong những nguyên nhân gây bệnh. Tuy nhiên, có thể khẳng định thói quen uống nước trước khi đi ngủ có tác dụng nhất định đối với việc phòng chống tai biến mạch máu não.
(View: 21885)
Tôi cầu xin: “Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.” Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng. Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói: “Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên: “Làm sao nó sống? Nó sống bằng gì? ” S. nó nói: “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó.”
(View: 22713)
Và còn biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau lòng . Nhưng họ đâu biết rằng , mình là người rất hạnh phúc , vì có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , còn chúng ta có thì không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ mình.
(View: 19716)
Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – Với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
WEBSITE STATISTICS
2,319,686,071,854,749,159

Ngẫm nghĩ về hai chữ “thời gian”

Thursday, May 29, 201412:00 AM(View: 12122)
Có những khoảnh khắc nào đó, ta ngồi nghĩ vẩn vơ. Nhìn về quá khứ, nhìn đến tương lai. Thấy mọi sự trôi đi. Bỗng ta chợt thấy bồi hồi và tự đặt vấn đề về cái mà ta gọi là thời gian. Ta chẳng hiểu thời gian là gì, nhưng ta biết là có một cái gì đó tồn tại, dính dáng đến những thay đổi của vạn vật trong đất trời, mà bấy lâu nay mọi người cứ quen gọi là thời gian.
20140110_093336
Thời gian từ đâu ra, thời gian bắt đầu từ khi nào, và liệu có lúc nào đó không còn thời gian nữa không? Đồng hồ là cái dùng để đo thời gian chứ không phải là thời gian. Bốn mùa xuân hạ thu đông cũng chỉ là những mốc đánh dấu chặng đường đi qua của thời gian, chứ không phải là thời gian.

Ta không biết thời gian là gì, nhưng ta luôn bồi hồi khi nghĩ về nó. Đọc một cuốn sách lịch sử xa xưa của nhiều trăm năm trước, ta tự hỏi là liệu có một ngày nào đó mình cũng trở thành cái dĩ vãng không.
Nhìn một tấm hình vào thời thiếu niên, ta bất giác nghĩ đến một tương lai không xa đang chờ đợi mình nơi miền đất lạnh nào đấy lúc chiêu buông. Nghĩ về thời gian, ta chỉ biết ngậm ngùi, trầm tư và thinh lặng.

Cuộc đời tại thế dài lắm thì cũng chỉ trên dưới trăm năm. Đã có một thời ta chưa từng tồn tại. Rồi cũng sẽ đến một thời ta không còn hít thở bầu không khí như lúc này đây. Ta đến rồi ta đi! Có lúc ta tự hỏi duyên cớ nào đã đẩy ta vào trong sự hiện hữu mà sao không hỏi ý kiến ta trước. Ta bị quăng vào trong thời gian, chịu sự đọa đày của thời gian, hệt như một định mệnh nằm ngoài tầm ta kiểm soát. Giá như ta không hề sinh ra thì chắc là ta cũng sẽ chẳng muộn phiền gì khi đối diện với cảnh chia xa, biến mất đi giữa dòng thời gian lạnh ngắt.

Đã không sống được bao lâu, vậy mà thời gian đối xử với ta hệt như một kẻ thù. Những khi ta vui, thời gian trôi qua nhanh thật nhanh, như thể không muốn ta được tận hưởng những giây phút tuyệt vời.

Còn những khi ta đau, thời gian cứ ì ạch trôi, như bắt ta phải hứng chịu sự mệt mỏi từng giọt từng giọt đắng. Khi nào ta muốn ngày mai đến nhanh, thì nó đến thật chậm; còn khi nào ta muốn nó dừng lại, nó cứ vùn vụt bay đi. Nhìn về quá khứ, ta thấy thời gian trôi qua hệt như một thoáng chốc; còn nhìn đến tương lai, nó cứ vời vợi mãi chốn nao.

Thời gian nhắc ta đến sự qua đi. Sức mạnh của thời gian còn lớn hơn cả những cơn lũ quét. Danh vọng ư, quyền lực ư, tiền tài ư… thời gian sẽ làm nó tan tành hết. Một chốc thôi, tất cả chỉ còn là những ký ức xa xưa. Cả những nỗi đau cũng thế, thời gian sẽ đóng vai trò như một vị thuốc chữa lành. Ngay khi bị tổn thương, ta cứ ngỡ sẽ chẳng bao giờ vết thương có thể được xoa dịu, nhưng dần dần ta nghiệm thấy dường như vết thương ấy cũng có chút nguôi ngoai. Thời gian sẽ mang đi cùng với nó những gì nó gặp trên chuyến hành trình. Thời gian có thể làm cho một cây non được lớn lên, thì nó cũng có thể đưa dẫn đến sự chết một cây cổ thụ trưởng thành.

Khi còn bé, ta mong ước mình được nhanh chóng trở thành người lớn để có thể tự do hơn mà tung tăng bay nhảy. Thời gian mang đến cho ta sức sống, hóa phép cho ta từ một đứa con nít nhỏ nhoi chỉ biết khóc và cười trở thành một con người thành đạt trong xã hội. Nhưng cũng chính thời gian đã mang đến những vết chân chim trên khuôn mặt của các bậc sinh thành, đã chất lên vai họ một gánh nặng như kéo ghì họ xuống, đã tô vẽ trên làn tóc họ một màu trắng thê lương. Thời gian có thể mang đến thì thời gian cũng có thể lấy đi. Thoáng một cái, từ một đứa bé thích nghĩ đến tương lai, ta trở thành một cụ già với đôi mắt đăm chiêu, vọng lại những hình ảnh của thời quá khứ. Ta sợ khi phải nghĩ đến một ngày ta bị quên lãng, không còn ai nhớ đến ta, không còn ai để tâm đến ta, ta lại trở về với cái hư vô mờ ảo và bất định như thuở nào.20140110_094604_resized-large-content

Thời gian vẫn cứ vô tư thực hiện chuyến hành trình của nó, bất chấp ta nguyền rủa hay chỉ trích nó thế nào. Cái lạnh lùng và qua mau của thời gian, tưởng sẽ mang đến cho ta những bùi ngùi không tên, nhưng hóa ra lại là một lời nhắc nhở ta thật ý nghĩa. Con người ơi, hãy biết trân quý những gì hiện tại ta đang có. Đừng nghĩ về quá khứ chỉ để buồn, đừng nghĩ tới tương lại để rồi sợ. Cuộc sống của ta là chính lúc này, ngay tại thời điểm và vị trí này đây. Hãy sống nó, chứ đứng để nó trôi tuột đi. Cha mẹ của ta đó, anh em của ta đó, bạn bè của ta đó, cánh hoa kia, ngọn gió nọ… tất cả những gì đang ở bên ta đây, đó là cuộc sống của ta, hãy gìn giữ và gắn kết cuộc đời mình vào đó để vui hưởng và trải nghiệm hạnh phúc. Kẻo lỡ ngày mai, khi không còn những điều này nữa, ta lại tiếc nuối cho những gì tươi đẹp đã qua, và cả cuộc đời ta chỉ là một sự tồn tại trong niềm thương nỗi nhớ, chẳng có gì là mùi vị của bình an. Nếu cần phải nhớ về quá khứ hay nghĩ đến tương lai, thì hãy làm điều đó để phục vụ cho chính cuộc sống hiện tại này, vì chính giây phút này mới là cuộc sống của ta.

Thời gian cũng giúp ta biết được điều gì là vĩnh cửu. Năm tháng trôi qua, mọi thứ sẽ bị đánh bật, chỉ còn lại những gì là trường tồn và bất biến trồi lên. Đó là lý do vì sao người ta hay để thời gian giúp họ kiểm chứng xem đâu là chân lý, đâu là tình yêu. Thời gian sẽ cho ta biết những trào dâng trong lòng ta là tình yêu đích thực hay chỉ là một thoáng xúc cảm lâng lâng. Thời gian sẽ cho ta thấy đâu là chân lý đúng đắn mà ta cần phải tin và theo đuổi.

Thời gian sẽ đánh bại tất cả, chỉ trừ chân, thiện, mỹ là cái bất biến, trường tồn.

Nguồn chân, thiện, mỹ này chính là Thiên Chúa, Đấng trỗi vượt muôn loài. Thời gian có trôi qua, có hủy hoại, có phô trương quyền lực của nó, Thiên Chúa vẫn là Thiên Chúa cách trọn vẹn mà chẳng có chút đổi thay. Ta hãy yêu thực lòng, hãy bám vào chân lý. Lúc đó, ta sẽ chẳng còn sợ gì thời gian. Thời gian đối với ta sẽ trở thành vô nghĩa. Dù nó có thể làm ta hao mòn thể lực, nó cũng không thể làm tan chảy trái tim ta. Thời gian lấy đi của ta tất cả, chẳng qua chỉ là thúc đẩy ta tìm đến những gì chân cửu mà thôi. Nghĩ đến thời gian, ta đừng nghĩ đến cái qua đi, nhưng hãy nghĩ về một nguồn vui bất diệt là chính Thiên Chúa.

 

Pr. Lê Hoàng Nam, SJ


(View: 56733)
Phàm ở đời hầu như ai ai cũng đều sợ chết hết, ngoại trừ những vị cao tăng đã thấm nhuần lý vô thường, những người có lý tưởng hy sinh, những người đau bệnh trầm kha nằm một chỗ, những kẻ mang tâm trạng chán đời trầm cảm cực độ, cũng như những kẻ bất bình thường mà thôi. Riêng cá nhân tác giả cũng sợ bệnh sợ chết như mọi người vậy. Nguyễn Thượng Chánh & Nguyễn Ngọc Lan
(View: 58537)
Một vấn nạn rất nhiều người đã hỏi, đó là tại sao Thượng Đế lại để cho thảm cảnh kinh khủng như thế xảy ra? Nói cách khác, tại sao Người cho phép đau khổ, sự chết đến với con người? LM. JOSEPH NGUYỄN THANH SƠN . Việt Báo Thứ Bảy, 9/15/2001, 12:00:00 AM
(View: 61837)
Thánh Phaolô nhắn nhủ các tín hữu thành Roma, "Không ai được sống cho mình và cũng không ai được chết cho mình. Vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa; nếu chúng ta chết, là chết cho Chúa. Vậy dù chúng ta sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa" (Rm 14:7-8). Tầm Xuân, CMC
(View: 61684)
Cái mà hôm nay mọi người cho là chân lý, ngày mai lại có thể là sai lạc. Lý trí con người khổ sở vô cùng trong khi đi tìm chân lý, và cho đến bây giờ con người vẫn nghi ngờ không biết rằng lý trí mình có thể có khả năng đạt đến chân lý hay không? Sự nghi ngờ đó cho thấy sự yếu kém của tri thức nhân loại. Và như vậy cái gọi là chân lý mà con người nhận thức được bằng tri thức giới hạn của mình không phải là chân lý đúng và toàn thể (chân lý tuyệt đối “?”) mà chỉ là những nhận thức có tính chất chủ quan và phiến diện. Vì vậy, có thể nói, tất cả những học thuyết triết học muốn giải nghĩa, giải thích ... toàn thể vũ trụ này cũng chẳng khác nào những lời mô tả con voi của những người mù sờ voi mà thôi??? Đi tìm chân lý ở đâu? Câu hỏi quá khó đau đầu thế nhân . Lý Lạc Long
(View: 56164)
“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em” (Lc, 6, 20), Trong Bài Giảng Trên Núi Đức Giêsu đã ban lời chúc phúc này cho tất cả các môn đệ và mọi người đi theo Chúa.
(View: 45803)
Dì chớp mắt vài cái, nét mặt mãn nguyện, nhắm mắt lại. Cô y tá vội đút ống thở vô. Dì Nati không tỉnh lại thêm lần nào nữa. Hai hôm sau, Kennah quyết định tắt mọi thứ máy móc chung quanh dì. Tôi tin rằng dì đã về nhà sau chuyến hành trình vất vả. Và tôi tin rằng nơi ấy, dì tìm được sự ấm áp của tình thương. Lê Tường-Vi