Thursday
9
May
2024
Sunday, March 26, 201712:13 AM(View: 22390)
Đột quỵ hay tấn công vào buổi sáng, cần phòng tránh thế nào?
Wednesday, March 8, 20177:18 PM(View: 13164)
5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay Khoa học phát triển có thể phát hiện được nhiều loại ung thư từ rất sớm nhưng vẫn có rất nhiều bệnh ung thư khó có thể chẩn đoán khi mới manh nha và khi có dấu hiệu thì đã muộn Dưới đây là 5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay:
Saturday, August 6, 20161:10 PM(View: 16572)
Phương pháp thông dụng chữa bịnh tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. . Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ cao đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây:
Thursday, May 8, 201412:00 AM(View: 32940)
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai. Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽ
Tuesday, May 6, 201412:00 AM(View: 28332)
Vì vậy, mỗi chúng ta, nhất là những người lớn tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ nên uống khoảng 200 ml nước (chừng một cốc), thì sáng ngủ dậy, không những máu không bị đặc mà còn loãng ra. Các chuyên gia y học cũng khuyên rằng, buổi tối trước khi đi ngủ uống nước khiến cho máu loãng ra, có lợi cho sự tuần hoàn của mạch máu, giúp phòng chống tai biến mạch máu não. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu não, sự đông đặc của máu tăng lên chỉ là một trong những nguyên nhân gây bệnh. Tuy nhiên, có thể khẳng định thói quen uống nước trước khi đi ngủ có tác dụng nhất định đối với việc phòng chống tai biến mạch máu não.
(View: 22015)
Tôi cầu xin: “Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.” Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng. Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói: “Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên: “Làm sao nó sống? Nó sống bằng gì? ” S. nó nói: “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó.”
(View: 22838)
Và còn biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau lòng . Nhưng họ đâu biết rằng , mình là người rất hạnh phúc , vì có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , còn chúng ta có thì không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ mình.
(View: 19832)
Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – Với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
WEBSITE STATISTICS
2,319,686,071,854,749,159

KHI BỆNH TẬT CŨNG NHƯ LÚC MẠNH KHỎE

Tuesday, September 28, 201012:00 AM(View: 78276)
sugi-large-contentNhững dịp Ngân Khánh, Kim Khánh, Ngọc Khánh kỷ niệm thành hôn ngày nay đang hiếm dần theo với phong thái và khuynh hướng ly thân, ly dị ngày nay. Ngày nay, người ta không những không muốn kết hôn, mà nếu như kết hôn thì lại rất dễ bỏ nhau. Chính vì thế, những trường hợp vợ chồng trung thành với nhau “khi bệnh tật cũng như lúc khỏe mạnh”, trung thành cho “đến chết” xem ra càng hiếm quí hơn nữa. Do đó, mỗi lần có dịp chứng kiến các cụ ông, cụ bà đi bên nhau, hoặc dìu nhau tới thánh đường tham dự thánh lễ, tôi thấy thật cảm phục và kính trọng. Đối với tôi, họ chính là những thành trì bảo vệ giá trị ơn gọi hôn nhân, và là những chứng nhân hùng hồn của sự vĩnh cửu mà ơn gọi hôn nhân đã mang lại. Bài viết này, tôi muốn nêu lên vài hình ảnh đáng kính phục dành cho những cặp vợ chồng trẻ mà sự trung thành của họ phải trả một giá đắt đỏ.

Đó là trường hợp một người bạn trẻ ngồi trên chiếc xe lăn. Anh hoàn toàn lệ thuộc vào sự giúp đỡ của người vợ. Có lẽ vì do kết quả của một tai nạn khủng khiếp, hoặc do một cơn bệnh hiểm nghèo nào đó nên đã cướp đi nơi anh khả năng di chuyển, khả năng ngôn ngữ, khả năng tự giúp đỡ mình trong những nhu cầu tối thiểu của cuộc sống như ăn uống, thay hoặc mặc áo quần, tắm rửa, đánh răng, rửa mặt, và vệ sinh cá nhân. Anh ngồi trên xe lăn, ngơ ngác nhìn người này, người khác. Miệng anh luôn luôn mở rộng mặc cho rãi rớt văng vãi mà không thể kiểm chứng được. Nhưng điều lạ lùng là anh lại chăm chỉ không bỏ sót một thánh lễ Chúa Nhật nào, mặc dù anh không thể rước Mình Thánh Chúa được.

Nhìn anh, khiến tôi suy nghĩ thêm về những tương qua trong đời sống vợ chồng. Những thách đố của hôn nhân mà có lẽ họ cũng như nhiều cặp vợ chồng khác vẫn phải đối diện mỗi ngày. Nhưng dường như tôi thấy họ vẫn tình tứ và quyến luyến với nhau còn hơn những người không cần phải có thêm những động lực thôi thúc và nhắc nhớ đến tình yêu của mình. Thật vậy, tôi rất xúc động khi nhìn người vợ trẻ dùng khăn thấm những dòng nước rãi cứ chẩy ra từ miệng chồng của nàng. Nàng làm việc này một cách hết sức trân trọng, qua ánh mắt yêu thương và nụ cười nở thắm đôi môi. Nhiều lần tôi như bị cuốn hút vào những cử chỉ yêu thương, săn sóc ấy mặc dù ngay trong thánh lễ Chúa Nhật.

Mỗi lần nhìn hay nghĩ lại hình ảnh của đôi vợ chồng trẻ trên, tôi lại gợi nhớ đến hình ảnh đôi vợ chồng mà tôi có dịp gặp gỡ và kết nghĩa huynh đệ. Tôi không hề biết hai người này trước đó cho đến khi tôi gặp người chồng vào dịp Tết Nguyên Đán 2009 tại Sàigòn. Nhưng tôi đã và vẫn thương mến dành cho cả hai một tình cảm hết sức đặc biệt. Nhờ qua những sinh hoạt của anh, tôi mới khám phá và cảm nghiệm hơn nữa cái giá trị của tinh thần hy sinh, và đời sống gia đình. Và cũng qua những hoạt động tâm linh ấy, tôi đã từ từ biết thêm về người “em tinh thần” này.

Qúi là một người năng động, giầu sáng kiến, và đầy nhiệt huyết. Quí được hưởng một nền giáo dục đầy đủ về tâm linh và trí tuệ. Nhưng Thượng Đế, nói theo thuyết tài mệnh tương đố của Nguyễn Du: “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”, nên đã giới hạn tối đa sự sống thể lý và những khả năng tự điều hành những sinh hoạt thường ngày của Qúi. Nói một cách đơn giản, là Quí hoàn toàn lệ thuộc vào chiếc xe lăn của mình. Hơn thế nữa, bệnh tình luôn luôn hành hạ thân xác Quí. Đau nhức khắp tứ chi và từng đốt xương, từng thớ thịt. Ngày và đêm tiêu tiểu luôn luôn và không kiểm chứng được. Vì thế, nhiều đêm đành phải chấp nhận cái xấu hổ và những bất tiện ngay trên giường ngủ. Có thể so sánh Quí như một cái bãi rác mà Thượng Đế dùng để đổ tất cả rác rưởi thừa thãi, và mọi vật dụng phế thải. Nhưng những nghiệt ngã của cuộc sống, bệnh tật, nghèo túng đã không làm ảnh hưởng và chi phối được đời sống và những giá trị tâm linh của Quí.

Không ca thán, và không buông xuôi. Không oán hận đời. Quí vẫn sống, và sống tốt bằng những cố gắng trong phạm vi dù rất tối thiểu để phổ biến lời Chúa, tinh thần Phúc Âm. Dường như càng đau đớn, càng bị thử thách nghiền nát, thì những suy tư và chia sẻ của Quí càng mang chiều sâu tâm linh và có khả năng chinh phục người đọc. Qua những kinh nghiệm bản thân, Quí đã vẽ ra hình ảnh Chúa Giêsu Tử Giá một cách hết sức sống động. Đồng thời đã giới thiệu một con đường tận hiến bằng ngay chính cuộc sống mình. Gần đây sinh hoạt tông đồ của Quí và bạn hữu đã được phổ biến rộng rãi. Những bệnh nhân nghèo, những tâm hồn đau khổ và nghèo túng đã tìm được sự nâng đỡ, ủi an qua việc giúp đỡ, phổ biến phương pháp trị liệu bằng dầu dừa, bằng tâm linh trị liệu. Người đọc có thể tìm hiểu thêm sinh hoạt này qua trang nhà: http://tinvuichualanh.net.

Nhưng khi nhắc đến Quí, tôi không thể không nghĩ và nhắc đến người vợ, người bạn đường của Quí. Làm sao tôi không nể phục và đề cao con người này. Sự trungthành, và tình yêu thương mà nàng dành cho Quí. Làm sao ta có thể so sánh được những hy sinh tuy âm thầm nhưng rất mãnh liệt ấy. Để hiểu được mức độ chịu đựng đáng khâm phục ấy, ta phải nhìn vào phong trào ly thân, ly dị đang trở thành một lối sống thu hút hơn 50% các đôi vợ chồng của con người thời nay. Qua kinh nghiệm nghề nghiệp, tôi đã nhìn, đã nghe, và đã chứng kiến rất nhiều đôi vợ chồng đã bỏ nhau chỉ vì một bất bình nho nhỏ và một sự thiếu thông cảm chẳng có cơ sở gì. Người nghèo ly dị. Người giầu ly dị. Người thiếu học và người có học. Người không có địa vị và người có địa vị xã hội... Họ bỏ nhau một cách hết sức dễ dàng, mau lẹ, và không mang một mặc cảm tội lỗi nào. Hình ảnh so sánh này, tự nó nói lên thế nào là lý do khiến tôi phải trân quí, và viết lên những lời chân thành này.

“Tôi ... nhận ... làm chồng/làm vợ và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với anh/với em khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng anh/em mọi ngày suốt đời tôi”.

Lời thề hôn phối mà mọi người đã đọc khi tay trong tay sánh bước lên bàn thánh ngày nay liệu có còn mang ý nghĩa một “khế ước vĩnh viễn” mang tính “bí tích” không? Hay cũng chỉ là những lời có tính cách nghi thức, cần thiết để làm cho xong một việc?!!!
Có được người chồng, người vợ hiền đức và nhất là trung thành qua mọi thăng trầm của hành trình cuộc sống, không những chỉ là một may mắn trên đường đời mà còn là một phúc lành đặc biệt Chúa ban. Họ chính là những thiên thần bản mệnh của nhau trên bước đường lữ hành trần thế. Hơn thế, họ chính là những chứng nhân hùng hồn về giá trị vĩnh cửu của ơn gọi và bí tích hôn nhân.

Tiến Sĩ Trần Mỹ Duyệt
(Riêng tặng Quí và người vợ hiền của em)

Những dịp Ngân Khánh, Kim Khánh, Ngọc Khánh kỷ niệm thành hôn ngày nay đang hiếm dần theo với phong thái và khuynh hướng ly thân, ly dị ngày nay. Ngày nay, người ta không những không muốn kết hôn, mà nếu như kết hôn thì lại rất dễ bỏ nhau. Chính vì thế, những trường hợp vợ chồng trung thành với nhau “khi bệnh tật cũng như lúc khỏe mạnh”, trung thành cho “đến chết” xem ra càng hiếm quí hơn nữa. Do đó, mỗi lần có dịp chứng kiến các cụ ông, cụ bà đi bên nhau, hoặc dìu nhau tới thánh đường tham dự thánh lễ, tôi thấy thật cảm phục và kính trọng. Đối với tôi, họ chính là những thành trì bảo vệ giá trị ơn gọi hôn nhân, và là những chứng nhân hùng hồn của sự vĩnh cửu mà ơn gọi hôn nhân đã mang lại. Bài viết này, tôi muốn nêu lên vài hình ảnh đáng kính phục dành cho những cặp vợ chồng trẻ mà sự trung thành của họ phải trả một giá đắt đỏ.

 

Đó là trường hợp một người bạn trẻ ngồi trên chiếc xe lăn. Anh hoàn toàn lệ thuộc vào sự giúp đỡ của người vợ. Có lẽ vì do kết quả của một tai nạn khủng khiếp, hoặc do một cơn bệnh hiểm nghèo nào đó nên đã cướp đi nơi anh khả năng di chuyển, khả năng ngôn ngữ, khả năng tự giúp đỡ mình trong những nhu cầu tối thiểu của cuộc sống như ăn uống, thay hoặc mặc áo quần, tắm rửa, đánh răng, rửa mặt, và vệ sinh cá nhân. Anh ngồi trên xe lăn, ngơ ngác nhìn người này, người khác. Miệng anh luôn luôn mở rộng mặc cho rãi rớt văng vãi mà không thể kiểm chứng được. Nhưng điều lạ lùng là anh lại chăm chỉ không bỏ sót một thánh lễ Chúa Nhật nào, mặc dù anh không thể rước Mình Thánh Chúa được.

 

Nhìn anh, khiến tôi suy nghĩ thêm về những tương qua trong đời sống vợ chồng. Những thách đố của hôn nhân mà có lẽ họ cũng như nhiều cặp vợ chồng khác vẫn phải đối diện mỗi ngày. Nhưng dường như tôi thấy họ vẫn tình tứ và quyến luyến với nhau còn hơn những người không cần phải có thêm những động lực thôi thúc và nhắc nhớ đến tình yêu của mình. Thật vậy, tôi rất xúc động khi nhìn người vợ trẻ dùng khăn thấm những dòng nước rãi cứ chẩy ra từ miệng chồng của nàng. Nàng làm việc này một cách hết sức trân trọng, qua ánh mắt yêu thương và nụ cười nở thắm đôi môi. Nhiều lần tôi như bị cuốn hút vào những cử chỉ yêu thương, săn sóc ấy mặc dù ngay trong thánh lễ Chúa Nhật.

 

Mỗi lần nhìn hay nghĩ lại hình ảnh của đôi vợ chồng trẻ trên, tôi lại gợi nhớ đến hình ảnh đôi vợ chồng mà tôi có dịp gặp gỡ và kết nghĩa huynh đệ. Tôi không hề biết hai người này trước đó cho đến khi tôi gặp người chồng vào dịp Tết Nguyên Đán 2009 tại Sàigòn. Nhưng tôi đã và vẫn thương mến dành cho cả hai một tình cảm hết sức đặc biệt. Nhờ qua những sinh hoạt của anh, tôi mới khám phá và cảm nghiệm hơn nữa cái giá trị của tinh thần hy sinh, và đời sống gia đình. Và cũng qua những hoạt động tâm linh ấy, tôi đã từ từ biết thêm về người “em tinh thần” này.

 

Qúi là một người năng động, giầu sáng kiến, và đầy nhiệt huyết. Quí được hưởng một nền giáo dục đầy đủ về tâm linh và trí tuệ. Nhưng Thượng Đế, nói theo thuyết tài mệnh tương đố của Nguyễn Du: “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”, nên đã giới hạn tối đa sự sống thể lý và những khả năng tự điều hành những sinh hoạt thường ngày của Qúi. Nói một cách đơn giản, là Quí hoàn toàn lệ thuộc vào chiếc xe lăn của mình. Hơn thế nữa, bệnh tình luôn luôn hành hạ thân xác Quí. Đau nhức khắp tứ chi và từng đốt xương, từng thớ thịt. Ngày và đêm tiêu tiểu luôn luôn và không kiểm chứng được. Vì thế, nhiều đêm đành phải chấp nhận cái xấu hổ và những bất tiện ngay trên giường ngủ. Có thể so sánh Quí như một cái bãi rác mà Thượng Đế dùng để đổ tất cả rác rưởi thừa thãi, và mọi vật dụng phế thải. Nhưng những nghiệt ngã của cuộc sống, bệnh tật, nghèo túng đã không làm ảnh hưởng và chi phối được đời sống và những giá trị tâm linh của Quí.

 

Không ca thán, và không buông xuôi. Không oán hận đời. Quí vẫn sống, và sống tốt bằng những cố gắng trong phạm vi dù rất tối thiểu để phổ biến lời Chúa, tinh thần Phúc Âm. Dường như càng đau đớn, càng bị thử thách nghiền nát, thì những suy tư và chia sẻ của Quí càng mang chiều sâu tâm linh và có khả năng chinh phục người đọc. Qua những kinh nghiệm bản thân, Quí đã vẽ ra hình ảnh Chúa Giêsu Tử Giá một cách hết sức sống động. Đồng thời đã giới thiệu một con đường tận hiến bằng ngay chính cuộc sống mình. Gần đây sinh hoạt tông đồ của Quí và bạn hữu đã được phổ biến rộng rãi. Những bệnh nhân nghèo, những tâm hồn đau khổ và nghèo túng đã tìm được sự nâng đỡ, ủi an qua việc giúp đỡ, phổ biến phương pháp trị liệu bằng dầu dừa, bằng tâm linh trị liệu. Người đọc có thể tìm hiểu thêm sinh hoạt này qua trang nhà: http://tinvuichualanh.net.

 

Nhưng khi nhắc đến Quí, tôi không thể không nghĩ và nhắc đến người vợ, người bạn đường của Quí. Làm sao tôi không nể phục và đề cao con người này. Sự trungthành, và tình yêu thương mà nàng dành cho Quí. Làm sao ta có thể so sánh được những hy sinh tuy âm thầm nhưng rất mãnh liệt ấy. Để hiểu được mức độ chịu đựng đáng khâm phục ấy, ta phải nhìn vào phong trào ly thân, ly dị đang trở thành một lối sống thu hút hơn 50% các đôi vợ chồng của con người thời nay. Qua kinh nghiệm nghề nghiệp, tôi đã nhìn, đã nghe, và đã chứng kiến rất nhiều đôi vợ chồng đã bỏ nhau chỉ vì một bất bình nho nhỏ và một sự thiếu thông cảm chẳng có cơ sở gì. Người nghèo ly dị. Người giầu ly dị. Người thiếu học và người có học. Người không có địa vị và người có địa vị xã hội... Họ bỏ nhau một cách hết sức dễ dàng, mau lẹ, và không mang một mặc cảm tội lỗi nào. Hình ảnh so sánh này, tự nó nói lên thế nào là lý do khiến tôi phải trân quí, và viết lên những lời chân thành này.

 

“Tôi ... nhận ... làm chồng/làm vợ và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với anh/với em khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng anh/em mọi ngày suốt đời tôi”.

 

Lời thề hôn phối mà mọi người đã đọc khi tay trong tay sánh bước lên bàn thánh ngày nay liệu có còn mang ý nghĩa một “khế ước vĩnh viễn” mang tính “bí tích” không? Hay cũng chỉ là những lời có tính cách nghi thức, cần thiết để làm cho xong một việc?!!!

 

Có được người chồng, người vợ hiền đức và nhất là trung thành qua mọi thăng trầm của hành trình cuộc sống, không những chỉ là một may mắn trên đường đời mà còn là một phúc lành đặc biệt Chúa ban. Họ chính là những thiên thần bản mệnh của nhau trên bước đường lữ hành trần thế. Hơn thế, họ chính là những chứng nhân hùng hồn về giá trị vĩnh cửu của ơn gọi và bí tích hôn nhân.

Tiến Sĩ Trần Mỹ Duyệt
(Riêng tặng Quí và người vợ hiền của em)

(View: 19475)
Trở ngại có làm chậm bước của bạn như ốc bò không? Hãy vui lên! Thiên Chúa không đòi hỏi bạn phải thành quả nhanh; nhưng Ngài mong chờ bước tiến kiên trì của bạn.
(View: 21529)
Lạy Chúa, xin cho con biết góp phần xây dựng Nước Chúa, ít nhất là trong môi trường con sống. Xin cho con biết thắp lên một ngọn nến nhỏ của tình yêu thương thay vì ngồi đó nguyền rủa bóng tốị. Xin cho con biết dùng mọi phương tiện Chúa ban để xoa dịu những đau thương của anh chị em con, nhất là xin cho con đừng bao giờ gây đau buồn, thiệt hại cho người khác, nhưng luôn làm cho người khác những gì con muốn họ làm cho con. Amen!
(View: 20606)
Nói cách khác, trong cái rủi có cái may, và điều quan trọng nhất là không bao giờ được từ bỏ hy vọng. Vì nơi nào có sự sống, nơi đó có hy vọng (Where there's life, there's hope). Thế giới này vẫn luôn có một nơi tốt đẹp và cuộc sống vẫn muôn màu.
(View: 20358)
If you never felt pain, then how would you know that I am a Healer? Nếu bạn không bao giờ cảm thấy đau, thì làm sao bạn biết Tôi là người chữa lành?
(View: 20370)
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một niềm tin nhạy cảm để biết nhận ra bàn tay quan phòng của Chúa. Xin ban cho chúng con tấm lòng quảng đại, để biết sống chia sẻ hầu cảm nhận được tình yêu của Chúa trong cuộc sống hàng ngày. Amen!
(View: 18477)
... Nó luôn luôn lo lắng cho người khác và tìm cách giúp đỡ họ trong khả năng của nó.”
(View: 20787)
- Cảm ơn thầy đã đến thăm, và đặc biệt cảm ơn bài nói chuyện của thầy. Tuần sau cháu sẽ lại đến chỗ thầy cùng mọi người. Lời Ban biên tập: Đôi khi “nghe” được một điều gì đó không nhất thiết phải bằng tai, và dạy một điều gì đó không cần phải dùng miệng. Vị giáo sư đó đã giảng giải một cách rất xuất sắc cho cậu bé hiểu rằng“Con người ta không thể sống một mình!”.
(View: 18357)
... “Bạn có thể trẻ chỉ một thời gian; nhưng bạn có thể ấu trĩ suốt đời.” Tấm thiệp đó kích thích tính tò mò của tôi.
(View: 21557)
Để dâng lên cho Chúa hầu Chúa làm lợi cho kẻ khác. Chiều nay, lạy Chúa, con không xin Chúa ban cho con thêm thời giờ để làm sự này hay sự khác.
(View: 20589)
“Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe Lời Chúa trong Mùa Chay Thánh này, biết hy sinh từ bỏ mình, biết tiết chế hành trang đời mình trong phạm vi những gì là thiết yếu để không mang vác nặng nề trong cuộc lữ hành và xin cho con say mê “quảng đại phục vụ anh chị em” vì hai điều răn“ Mến Chúa” và “yêu người” chính là một. Amen.”
(View: 23911)
... cho Chúa một cơ hội để Ngài nâng chúng ta lên một tầm cao mới cả trong đời sống vật chất, tinh thần và thiêng liêng. Và cũng hãy trao cho chính mình cơ hội để nếm cảm sự ngọt ngào trọn hảo của những quà tặng mà Thiên Chúa ưu ái trao ban.
(View: 22381)
Sau giây phút cầu nguyện trước mặt Chúa, người-tự-nhận-tội-lỗi kia đã lãnh nhận được Lòng Chúa Thương Xót, còn người-tự-nhận-công-chính lại không nhận được Ơn Chúa. Chính Chúa Giêsu xác định: “Chẳng có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa” (Lc 18:19). Trước mặt Chúa, tất cả chúng ta (không trừ ai) đều là tội nhân khốn nạn. Đó là sự thật trăm phần trăm. Đừng ảo tưởng mà kiêu ngạo!
(View: 21782)
Ngài không nhìn người bằng một nhãn hiệu, bằng một lăng kính có sẵn. Tất cả mọi người, dù tội lỗi thấp hèn đến đâu cũng đều được Ngài nhìn dưới ánh mắt của cảm thông, của yêu thương, của tha thứ... Tất cả mọi người đều được nhìn dưới ánh mắt yêu thương của Ngài như một giá trị độc nhất vô nhị trong tình yêu của Thiên Chúa.
(View: 31420)
Hãy mở rộng lòng trí ta ra với Thiên Chúa trong Mùa Chay này. Tất cả điều Chúa muốn nơi ta là một quả tim khiêm nhường và thống hối, sẵn lòng hoán cải nhờ vào hồng ân của Ngài. Hãy để Ngài làm tinh tuyền tâm hồn ta.
(View: 24891)
Việc xức tro và xé áo trước hết nói lên sự buồn phiền đau đớn vì đã phạm nhiều tội lỗi. Tội nhân tự nhận mình không xứng đáng được kính trọng, chỉ xứng đáng với tro bụi nhơ bẩn, với áo rách tồi tàn, đáng bị khinh miệt, bị chà đạp như cát bụi bên đường.
(View: 23197)
... Và hạnh phúc chính là ranh giới giữa sống và chết. Khi ta hạnh phúc ta bảo rằng: Tôi đang sống. Đó là ý nghĩa mà ta đã tìm kiếm bao lâu nay, và nay ta truyền lại cho con. Ta đã làm tròn đạo của một người thầy, còn con hãy ra đi, để tìm lấy đạo của riêng mình. Nói xong vị thiền sư từ từ nhắm mắt.
(View: 24478)
3. Không biết dùng người, không chọn người, không biết huấn luyện, không hoà mình, không khoan dung, sống cách biệt, giữ óc địa phương. 4. Đa nghi với mọi người, mang bệnh “do dự mãn tính”, sợ mất lòng, thay đổi ý kiến như chong chóng.
(View: 25405)
Hạnh phúc của chúng ta không thể là vật chất, mà là chính Chúa Giêsu, Đấng đã yêu thương chúng ta và đã liều mạng cho chúng ta. Chúng ta là tro bụi, nhưng tro bụi nầy đã được yêu thương.
(View: 23709)
Gặp gỡ chính mình để thấy mình là con người bất toàn giống như ai, cũng tìm những vinh hoa, lợi lộc trần thế; từ đó cảm thấy hổ thẹn và xấu hổ với mình, với Chúa và với anh em.
(View: 24748)
Hôm nay thức tỉnh ngộ ra Nghe lời Ngài gọi tránh xa lối mòn Niềm hy vọng vẫn hãy còn