Friday
26
April
2024
Sunday, March 26, 201712:13 AM(View: 22144)
Đột quỵ hay tấn công vào buổi sáng, cần phòng tránh thế nào?
Wednesday, March 8, 20177:18 PM(View: 13067)
5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay Khoa học phát triển có thể phát hiện được nhiều loại ung thư từ rất sớm nhưng vẫn có rất nhiều bệnh ung thư khó có thể chẩn đoán khi mới manh nha và khi có dấu hiệu thì đã muộn Dưới đây là 5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay:
Saturday, August 6, 20161:10 PM(View: 16465)
Phương pháp thông dụng chữa bịnh tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. . Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ cao đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây:
Thursday, May 8, 201412:00 AM(View: 32839)
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai. Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽ
Tuesday, May 6, 201412:00 AM(View: 28231)
Vì vậy, mỗi chúng ta, nhất là những người lớn tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ nên uống khoảng 200 ml nước (chừng một cốc), thì sáng ngủ dậy, không những máu không bị đặc mà còn loãng ra. Các chuyên gia y học cũng khuyên rằng, buổi tối trước khi đi ngủ uống nước khiến cho máu loãng ra, có lợi cho sự tuần hoàn của mạch máu, giúp phòng chống tai biến mạch máu não. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu não, sự đông đặc của máu tăng lên chỉ là một trong những nguyên nhân gây bệnh. Tuy nhiên, có thể khẳng định thói quen uống nước trước khi đi ngủ có tác dụng nhất định đối với việc phòng chống tai biến mạch máu não.
(View: 21886)
Tôi cầu xin: “Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.” Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng. Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói: “Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên: “Làm sao nó sống? Nó sống bằng gì? ” S. nó nói: “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó.”
(View: 22719)
Và còn biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau lòng . Nhưng họ đâu biết rằng , mình là người rất hạnh phúc , vì có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , còn chúng ta có thì không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ mình.
(View: 19719)
Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – Với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
WEBSITE STATISTICS
2,319,686,071,854,749,159

Từ bỏ chính mình

Wednesday, March 23, 201112:00 AM(View: 91246)
"Từng ngày cuộc sống đi qua
Xin cây đạo đức nở hoa trong lòng"


*****

«Vui mừng đi bán tất cả những gì mình có» trước tiên phải là một thái độ nội tâm

tubo-contentTrong dụ ngôn này, để mua được kho báu hay viên ngọc quý, người mua phải «vui mừng đi bán tất cả những gì mình có» thì mới mua được kho báu hay viên ngọc ấy. Với dụ ngôn này, Đức Giêsu muốn nói: để đạt được sự sống đời đời, con người phải sẵn sàng từ bỏ tất cả những gì mình có thì mới xứng đáng với sự sống ấy. Đối với Thiên Chúa, thái độ nội tâm quan trọng hơn việc làm bên ngoài. Người Việt vẫn nói: «Thèm lòng chứ không thèm thịt». Đức Giêsu cũng nói: «Ta muốn tình yêu chứ không cần lễ vật» (Mt 9,13; 12,7). Đương nhiên ai có thái độ nội tâm thật sự, thì thái độ ấy tất nhiên phải thể hiện thành hành động khi cần hoặc khi có điều kiện thể hiện. Vậy điều chính yếu nhất để đạt được sự sống đời đời là thái độ sẵn sàng từ bỏ mọi sự, không chừa lại cho mình một thứ gì.

Thiên Chúa luôn đòi hỏi những ai theo Ngài một thái độ như vậy trong nội tâm. Một khi ta đã thật sự có thái độ ấy – thường được biểu lộ tự nhiên bằng những hành động cụ thể – thì Ngài không nhất thiết buộc ta phải tiếp tục từ bỏ thật sự bằng hành động. Ngài đã biết rõ lòng ta rồi! Trái lại, trong rất nhiều trường hợp, Ngài còn ban cho ta nhiều điều vượt khỏi tầm mơ ước của ta. Chính Đức Giêsu nói: «Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau» (Mc 10,29-30). Tuy nhiên, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Ngài vẫn luôn đòi hỏi ta phải có thái độ nội tâm là sẵn sàng từ bỏ mọi sự.

2. Điều chính yếu nhất là từ bỏ «cái tôi» của mình

Điều quan trọng nhất mà ta phải ưu tiên từ bỏ, không phải là những gì thuộc vật chất hay quyền lực – cho dù ta vẫn phải sẵn sàng từ bỏ bất kỳ lúc nào – cho bằng từ bỏ chính «cái tôi» của ta. Nếu ta chưa từ bỏ chính «cái tôi» của ta, thì tất cả những gì ta đã từ bỏ, vẫn bị kể như chưa từ bỏ gì cả. Có từ bỏ chính «cái tôi» của ta, thì tất cả những từ bỏ khác của ta mới có giá trị. Vì thế, với những kẻ muốn theo Đức Giêsu, muốn làm môn đệ Ngài, Ngài đưa ra những điều kiện thật rõ ràng: «Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo» (Mt 16,24; Lc 9,23). Một người không từ bỏ chính mình, dù có chính thức mang danh theo Ngài, thì cũng chỉ là theo Ngài kiểu «hữu danh vô thực» mà thôi. Và việc từ bỏ chính mình phải được thể hiện bằng việc sẵn sàng chấp nhận «vác thập giá mình», nghĩa là sẵn sàng chấp nhận những thiệt hại, mất mát, đau khổ xảy đến với mình vì sự từ bỏ ấy.

3. Muốn biết ta đã từ bỏ chính mình chưa, thì hãy tự xét xem ta phản ứng thế nào trong một vài trường hợp điển hình sau đây:

 – Khi có ai nói động chạm đến «cái tôi», đến lòng tự ái của ta, đến quyền lợi, quyền bính, danh dự của ta?
 – Khi ta muốn một ai đó gọi ta bằng ông, bằng bố, bằng bác, mà họ lại gọi ta bằng chú, bằng anh, thậm chí bằng em? Ta muốn họ xưng là con, là cháu, mà họ lại xưng là tôi?
 – Khi ta đưa ý kiến của ta ra, mà có ai đưa ý kiến ngược lại?
 – Khi có ai muốn sửa một lỗi nào đó của ta làm thiệt hại đến việc chung, hay làm mọi người khó chịu
Nếu phản ứng của ta là nổi giận lên ngay, tỏ vẻ khó chịu tức khắc, muốn ăn thua đủ, muốn “đì” người xúc phạm đến ta, hoặc tìm cách chống chế, chối phăng lầm lỗi mình, chẳng cần xét xem ta có thật sự lỗi lầm hay không… Phản ứng như vậy chứng tỏ ta còn đặt nặng «cái tôi» của mình quá mức, chưa từ bỏ mình chút nào cả, hoặc chưa từ bỏ được bao nhiêu. Con đường tâm linh của ta như thế mới chỉ chập chững những bước đầu tiên thôi; đích thánh thiện mà ta nhắm tới còn xa lắm, phải nói là “xa tít mù khơi”!

4. Nền tảng của việc theo Chúa, của sự thánh thiện

Trong đời sống Kitô hữu, rất nhiều khi ta không nhận chân ra được đâu là điều chính yếu, là điều cốt tủy, mặc dù lời Chúa nói lúc nào cũng cứ rõ rành rành! Vì không nhận ra điều chính yếu nên ta cứ lo thực hiện những điều tùy phụ vốn chẳng có giá trị gì trước mặt Chúa khi mà điều chính yếu Ngài yêu cầu ta thì ta chẳng quan tâm thực hiện. Điều kiện duy nhất mà Ngài buộc ta phải có để theo Ngài là «từ bỏ chính mình» và «vác thập giá mình», nhưng thử hỏi những người tự cho rằng mình đang theo Chúa đã thật sự coi điều này là chính yếu chưa, chứ đừng nói tới việc đã thực hiện được điều đó hay chưa! Khi ta chưa thật sự «từ bỏ chính mình», thì mọi việc đạo đức của ta dù lớn lao đến đâu cũng chẳng có giá trị bao nhiêu. Vì lúc ấy ta làm mọi sự vì ta, chứ không phải vì Chúa hay vì tha nhân, mặc dù xem ra là như vậy. Rất có thể ta làm những việc có vẻ vị tha, tốt lành chỉ là để được khen ngợi, được nể phục, được thăng tiến bản thân, hoặc để Chúa trả công bội hậu sau này, v.v… chứ không phải vì yêu thương. Nếu ta chưa thật sự từ bỏ mình, thì hầu như mọi thứ tình yêu của ta chỉ là tình yêu vị kỷ: ta chỉ yêu bản thân mình mà thôi, nhưng lại yêu qua tha nhân chứ không phải yêu chính tha nhân… Ta cho ra tình yêu là để nó lại trở về với chính mình. Tình yêu đích thực được định nghĩa bằng sự ra khỏi chính mình để đến với Chúa hay tha nhân. Nếu ta chưa từ bỏ mình, thì mọi sự ra khỏi chính mình chỉ là giả tạo bề ngoài chứ không có thực chất. Từ bỏ mình chính là điều kiện nền tảng của tình yêu chân thực. Không từ bỏ mình thì không bao giờ có tình yêu chân thực. Và chỉ có tình yêu chân thực mới làm cho các hành động của ta, dù nhỏ mọn nhất, trở nên có giá trị lớn lao. Không có tình yêu, thì việc làm của ta, dù vĩ đại đến đâu, cũng vô giá trị trước Thiên Chúa (x. 1Cr 13,3). Từ bỏ mình chính là nền tảng của tình yêu, và tình yêu chính là gốc rễ của sự thánh thiện. Sự thánh thiện không có một nền tảng nào khác ngoài tình yêu. Vì thánh thiện là giống như Thiên Chúa, mà «Thiên Chúa là tình yêu» (1Ga 4,8.16).

Điều chính yếu mà Thiên Chúa muốn ta làm, ta lại không làm, mà cứ mải mê làm những điều tùy phụ, thì ta sẽ phải rất ngạc nhiên khi đến trước tòa Chúa. Ngài đã cảnh báo trước: «Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: “Lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao?” Bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: Ta không hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác!» (Mt 7,22-23). Chúng ta thử nghĩ xem: làm sao những người coi «cái tôi» của mình quá quan trọng có thể sống hòa thuận được với nhau trên thiên đàng? Cho dù họ có giữ được đủ mọi lề luật, làm đủ mọi việc lành phúc đức ở trần gian này?

Để trồng lúa, điều quan trọng nhất không có không được, là ta phải có hạt lúa. Có hạt lúa rồi mới nói đến chuyện bón phân, tưới nước, làm cỏ… Nếu ta chỉ chăm lo chuyện bón phân, tưới nước, làm cỏ mà không hề nghĩ đến chuyện mua hạt giống, thì mọi sự ta làm dù chăm chỉ và tốn công tới đâu cũng vô ích. Vì thế, chúng ta cần phải đặt lại vấn đề cho đúng, kẻo việc giữ đạo của ta trở thành «xôi hỏng, bỏng không», chẳng được gì cả! Thiết tưởng điều căn bản nhất của việc giữ đạo, của việc theo Chúa, chính là «từ bỏ chính mình». Kẻ từ bỏ chính mình để sống yêu thương thật sự, thì dù không mang danh theo Chúa cũng là những người theo Chúa đích thực. Còn kẻ vẫn coi «cái tôi» của mình là quan trọng nhất, thì dù có mang danh theo Chúa cách chính thức đến đâu, cũng chỉ là theo Chúa cách giả tạo mà thôi!

***

Dụ ngôn chiếc lưới của Đức Giêsu cho biết, ngày tận thế, những người gọi là theo Chúa sẽ bị tách ra làm hai: kẻ theo đích thực và kẻ chỉ theo Chúa cách giả danh. Tiêu chuẩn mấu chốt để phân biệt chính là sự «từ bỏ chính mình» mà Đức Giêsu đã đòi hỏi những ai theo Ngài phải có, như điều kiện tiên quyết và chính yếu. Vì thế, cần phải nhận ra việc từ bỏ mình là chính yếu và quan trọng đến thế nào, và biết ưu tiên thực hiện điều ấy trước tất cả những điều tốt lành khác.

Nguyễn Chính Kết
(View: 94029)
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con dám hành động theo những đòi hỏi khắt khe nhất của Chúa. Xin dạy con biết theo Chúa vô điều kiện, vì xác tín rằng Chúa là Đấng khôn ngoan, và Chúa yêu con hơn cả chính con yêu con. Lạy Chúa Giêsu trên thập giá, xin cho con theo Chúa mà không tính toán thiệt hơn, sống cam đãm vượt trên mọi nỗi sợ, can đảm lướt thắng sự yếu đuối của con người , sống trọn vẹn cho sự quan phòng của Chúa. Ước gì khi dâng lên Chúa những hy sinh , con cảm nghiệm được niềm vui bất diệt của người một lòng theo Chúa. Xin ban thêm sức cho con. Amen
(View: 93784)
Trên hành trình Đức Tin, tôi đã gặp những cuộc đời xem ra nghịch thường, đến độ có lần một người hỏi tôi : “ Chúa ở đâu ?”. Câu hỏi khó trả lời với suy tư theo tâm lý thông thường, giữa một thế giới nghiêng về hưởng thụ, sung mãn vật chất, hạnh phúc được định nghĩa là những gì thủ đắc được, nhìn thấy được, chạm tới được. Đi theo chiều hướng tâm lý của thế gian, con người không bao giờ hiểu được những nghịch thường của Chân Lý Kitô, trừ phi chính họ phải cất bước trên hành trình Thập Giá với Ngài.
(View: 93441)
Chúng ta có thể ví đau khổ và phiền muộn trong kiếp người như con rắn rượt đuổi mỗi chúng ta. Nếu chúng ta không dừng lại và can đảm đối diện với nó, thì một lúc nào đó chúng ta sẽ bị kiệt sức với trò rượt bắt này. Chỉ có phương cách là chấp nhận nó, đón nhận nó và sống với nó từng ngày như là một phần của đời ta.
(View: 96407)
.... Xin dạy chúng con thinh lặng nơi miệng lưỡi, để biết ca tụng Chúa và đem lại an vui cho muôn người, tránh cho mọi lời nói gây đau đớn đổ vỡ. - Xin dạy chúng con thinh lặng nơi trí khôn, để mở ra trước sự thật và khép lại trước dối trá. - Cuối cùng xin dạy chúng con thinh lặng nơi quả tim, để tránh xa mọi ích kỷ, thù hằn, ghen ghét, để yêu mến và ước ao Thiên Chúa trên hết mọi sự. Amen.
(View: 88171)
Những ân sủng Chúa ban cho là thời gian, vật chất, sức khoẻ, khả năng, người thân, bạn hữu… Hãy trân trọng, quý mến chứ đừng hoang phí, tận dụng chứ đừng lạm dụng hoặc coi thường. Hãy luôn coi đó là những nén bạc quý, là những cơ hội tốt để phát huy bản thân cho tốt đẹp mọi bề. Thanh tẩy nhiều thì sạch nhiều, thanh tẩy ít thì sạch ít. Hãy phấn đấu để thoát ra khỏi dòng thác của hưởng thụ, tự tôn và ích kỷ, để ta có một cuộc sống hạnh phúc. Tất cả tuỳ thuộc vào lựa chọn và quyết định của ta.
(View: 88466)
Tôi có ít thời gian, nhưng lại có nhiều điều phải làm, có thể tôi còn có ít thời gian hơn tôi tưởng,” tôi sẽ ngợi ca Chúa đã lôi kéo tôi ra nơi đây để nghĩ đến việc ăn năn thống hối, và tôi sẽ thu xếp công việc của tôi, để nghĩ đến việc xưng tội, đến những việc đạo đức cách nghiêm chỉnh, với nhiều can đảm và cần mẫn; suy nghĩ không phải đến những gì qua đi, mà đến những gì còn tồn tại. Amen
(View: 87852)
Phụng vụ lời Chúa hôm nay nhắc nhở cho ta điều mà ta không bao giờ được quên là ta tuỳ thuộc vào Chúa từng hơi thở. Chúa là Chúa các tạo vật. Người nắm quyền ban sự sống và đem lại cái chết. Người cầm vận mạng mọi loài trong tay.
(View: 87414)
Lạy Chúa tâm hồn chúng ta có khác gì một tảng đá cứng lạnh đã rạn nứt đáng bị bỏ đi, nhưng Chúa vẫn không bỏ mặc cho chúng ta thành những hình tượng hoang phế đặt trước mồ mả. Chúa muốn biến chúng ta thành những tuyệt tác được trưng bày trong lâu đài. Nhưng chúng ta phải cho phép ngài đục đẽo tâm hồn chai đá của chúng ta bằng chiếc búa yêu thương của Ngài. Mùa Chay chính là thời điểm cho chúng ta trở thành những David của Chúa vậy.
(View: 89485)
Đức Giêsu có nói rằng : "Nếu con người được cả thế giới mà phải thiệt mất linh hồn, thì nào có lợi gì ? Vậy thì người lấy chi mà đổi linh hồn mình lại ?" (Mt 16, 26). Là một Kitô hữu; chúng ta chọn làm-tôi-Thiên-Chúa hay chọn làm-tôi-tiền-của !? Nếu chọn... nếu chọn "làm tôi Thiên Chúa". Hãy quẳng gánh lo đi và : "Hãy cứ tin yêu, Cha quan phòng là Thiên Chúa". Trước hết hãy "lo tìm, tìm vui công chính Cha. Lo tìm, tìm cho ta nước Cha".
(View: 90126)
"Muốn diệt hết cỏ dại ở bãi hoang, chỉ có một cách hay nhất, đó là hãy trồng cấy mùa màng lên đấy". Cũng như vậy, muốn để linh hồn không phải buồn lo tản mạn, thì cách duy nhất là hãy chiếm cứ nó bằng những đức tính tốt". Đọc câu chuyện vừa rồi, ai mà chẳng khâm phục sự vĩ đại của nhà hiền triết và sự thông minh của các học trò của ông. Hãy thử nghĩ nếu cuộc sống của chúng ta mà thiếu những bài học sau cùng như thế này, thì dẫu có học đến hàng núi sách cũng không có ý nghĩa.
(View: 87054)
Lạy Chúa khi coi được bài viết trên con nhớ tới lời Chúa dạy ngày nào ...“Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia Người sẽ thêm cho.” Tạ ơn Chúa đã luôn mời gọi con tìm nước công chính của Người, bời vì yêu thương con Chúa đã ban chính Người làm qùa tặng cho con, nhưng đã bao lần con dững dưng trước món qùa chính Chúa, mỗi lần con phạm tội , con rước Chúa bất xứng là mỗi lần con không trân trọng Tình Yêu của Chúa cho con . Lạy Chúa Thiên Chúa của con, xin tha lổi cho con . Amen
(View: 83864)
Mẹ yêu con đủ để cho con thấy sự tức giận , thất vọng và nưóc mắt của mẹ, để con thấy rằng mẹ cũng không phải là người hoàn hảo. Mẹ yêu con đủ để buộc con phải chịu trach nhiệm cho những hành động của mình, dù đôi khi con phải trả giá đắt, dến mức làm mẹ đau lòng.
(View: 89282)
" Giây phút đẹp nhất là giây phút hiện tại... Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đuờng dài. Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt đời sẽ thánh. Đường hy vọng do mỗi chấm hy vọng. Đời hy vọng do mỗi phút hy vọng '' ( Đường Hy Vọng ).
(View: 86969)
Trong cuộc sống, chúng ta va chạm nhau rất nhiều qua lời nói vô tình, cử chỉ vô ý, một câu truyện bịa đặt thêm nếm cũng có thể là nguyên nhân của chuyện thù ghét oán hờn. Chúng ta cố gắng xây dựng hòa bình bằng sự chân thật và tình yêu thương tha thứ. Thánh Phaolô khuyên dạy chúng ta: Anh em nổi nóng ư? Đừng phạm tội: chớ để mặt trời lặn mà cơn giận vẫn còn (Eph. 4,26).
(View: 78338)
Nhiều yếu tố đã làm suy giảm cộng đoàn bao gồm cả các trận động đất vào tháng Mười Hai năm 1812 đã làm sụp đổ hoàn toàn Nhà Thờ Đá Lớn .(Trận động đất 7.5 đã làm sụp đổ hoàn toàn nhà thờ Đá Lớn và lấy đi tính mạng 40 người đang cử hành Thánh Lể)
(View: 82455)
Lạy Chúa! Xin cho con biết chuẩn bị cho ngày cuối cùng của cuộc đời con, cho con biết sẵn sàng đón chờ ngày đó, cho dù ngày đó đến bất cứ lúc nào cũng được. Cho con biết khao khát Chúa, luôn sống liên kết mật thiết với Chúa, biết phó thác mọi sự trong tay Chúa, vì Chúa là cùng đích của đời con . Amen
(View: 83783)
Ta có thể mất nhiều thứ, nhưng đừng đánh mất chính mình. Vì Thiên Chúa dựng nên ta với tất cả mọi sự tuyệt mỹ của Ngài ban cho. Ta trở thành tác phẩm có một không hai trên vũ trụ. Vậy hãy tự hỏi về mình rằng: tôi là ai, tôi là gì, và tôi đang hiện diện với cái độc đáo của mình, hay có mặt với lớp áo của người khác, khiến tôi không còn là tôi nữa, bởi cái tôi đáng ghét đã làm cho ta ra như vậy.
(View: 84288)
Hãy cúi xuống nhìn đời, nhìn người mà xem. Họ có phải là cùng đích, là tuyệt đối hay không? Giàu sang phú quý, quyền chức cao trọng, bằng cấp sáng giá, sắc đẹp tuyệt vời, sức khoẻ phi thường ư ? Cũng đau khổ, cũng chết, sau vài ngày là thối rữa, không ai muốn nhìn, mọi người bịt miệng bịt mũi vì hôi thối đó thôi. Hãy cúi xuống nhìn mình để thấy rõ bản chất mỏng giòn, mong manh chóng qua, nay còn mai mất để đừng kiêu căng tự phụ cho mình là nhất, dù bất cứ phương diện nào.
(View: 92446)
Hoa nở để tàn. Mây hợp để rồi tan. Trăng tròn để rồi lại khuyết. Người sống để mà chết. Rồi chết để mà sống mãi. Nhìn vào thực tế của kiếp người thì: Đời người như hoa sớm nở tối tàn, nay còn mai mất, chỉ một cơn gió thoảng, đủ làm nó biến đi, nơi nó mọc cũng không còn mang vết tích. Vậy thì có lý do gì để ta quá bám bíu, tin tưởng vào những thứ chóng qua ở đời này, khi chúng đâu có trung thành với ta luôn mãi.
(View: 83737)
Nếu Chúa đã dạy: “Phúc cho những ai có tâm hồn trong sạch” “Phúc cho những ai khao khát công chính, “Phúc cho những ai xây dựng hòa bình”, Phúc cho những ai xót thương người”...Hiến Chương Nước Trời