41 - Khen
Công nhận bài hát mà cậu viết như thế này sẽ rất có hiệu quả.
- (Khoái) Cậu bảo sao?
- Vì nó sẽ củng cố nghị lực cho người nghe nó.
- (?) là thế nào?
- Ừm… à … thì ..là ..phải có nghị lực nhiều mới đủ kiên nhẫn mà nghe hết bài hát của cậu chứ sao !
Ân Duy
42 - Về thăm nhà
Hai tên rủ nhau leo khỏi tường bệnh viện Tâm Thần.
_ Nhà mày ở đâu?
_ Nhà tao ở bệnh viện Tâm Thần.
_ Tao cũng vậy.
Hai thằng lại kiệu nhau leo vào.
43 - Có lẻ vậy
Tí: Không hiểu sao người ta lại hát là “Trau dồi cho đáng ngôi thánh đường” mày nhễ?
Tèo: Ừ, khó hiểu quá! chắc người ta hát sai, theo tao phải hát là ” Lau chùi cho láng …” thì mới đúng.
Tí: à à! Có lẽ vậy!
44 - Sống không đúng Phúc Âm
45 - Sống lời Chúa
Giáo xứ nọ mới bầu Ban Hành Giáo. Trong buổi chia sẻ Lời Chúa đầu tiên, Cha xứ dặn:
- Chúng ta phải sống Lời Chúa, có nghĩa là chúng ta nói gì cũng bắt đầu với Lời Chúa. Quay sang ông Trưởng ban hành giáo, cha nói khẽ:
- Thí dụ như có ai đến tìm cha mà cha chưa ra, thì ông hãy nói: “Giờ cha chưa đến. Ông nhớ chưa”?
Tuần sau, cha phải về Tòa dự lễ. Cả cộng đoàn đọc hết 150 Kinh thì cha mới về. Vừa thấy cha ở dưới cuối nhà thờ, ông TBHG vội bước lên bục cầm micro phôn nói lớn:
- “Giờ cha đã đến”!
Cha xứ: ???!!!…
46 - Cầu bầu
Cha xứ nọ nổi tiếng là thánh thiện, hễ ai xin cầu nguyện gì là được như ý. Một hôm, có bà cụ già đến xin cha cầu nguyện:
- Cha ơi, xin cha cầu nguyện cho con gái của con có bầu. Cưới 10 năm rồi mà chưa có con, Cha ạ.
Cha xứ:
- Được rồi, bà yên tâm về đi, cha sẽ cầu nguyện cho.
Hai tháng sau bà cụ già vội vàng đến gặp cha. Cha xứ ngạc nhiên hỏi:
- Sao bà buồn rầu thế. Bộ con gái bà chưa có bầu hả?
Bà cụ:
- Thưa cha, nó có bầu rồi.
Cha xứ:
- Vậy sao bà còn buồn chứ?
Bà cụ:
Thưa cha, đứa… không có chồng có bầu mới chết chứ.
Cha xứ: ???!!!
47 - Sáng kiến
Tại nơi xẩy ra một tai nạn xe hơi, người ta bu lại kín xung quanh. Một ông nhiếp ảnh viên nhà báo muốn lại gần để chụp hình, nhưng không có cách nào chen vào được, vì người ta bao quanh chật cứng. Ông bèn nảy ra sáng kiến và la lớn :
- Xin bà con giang ra một chút, tôi là con của nạn nhân đây.
Nghe vậy, đám đông giãn ra, và khi len vào được đến nơi, ông mới té ngửa người ra, vì “nạn nhân” bị xe cán là một con chó bẹc-giê.
48 - Loạn luân
Cha xứ Bắc kỳ coi một họ đạo vùng Phan rang. Một hôm ngài ngồi toà giải tội cho một cậu bé.
_Thư che, coong lỡ phẹm tụi lỏng lưng dới.. bẹng coong.(Thưa cha, con lỡ phạm tội “lỏng lưng” với bạn con)
_ Năm nay con lên mấy mà đã loạn luân?
_Dẹ, coong lêng tém tủi.(Dạ con lên tám tuổi)
_Con phải thành thực xưng rõ là phạm tội với ai, ở đâu, như thế nào, mấy lần?
_ Dẹ thư che, bủi tối, coong dới bẹng coong dét nhao dèo khu dường seo nghĩa địa. Tụi coong moi khoi leng lơn rồi lỏong dô lưng mới củ khoi đó.(Dạ thưa cha, buổi tối, con với bạn con dắt nhau vào khu vườn sau nghĩa địa. Tụi con moi khoai lang lên rồi lận vô lưng mấy củ khoai đó).
49 - Alêluira
Anh Tàu mới theo đạo rất siêng đi lễ. Nhưng cứ
tới lễ Phục Sinh, anh ta hay bỏ về nửa chừng. Cha xứ lấy làm lạ, hỏi xem anh bị đau bụng hay mắc bận gì.
_ Ngộ không lau bụng, củng chẳng pận gì hết á. Tại mấy lị luổi ngộ dzề ló.
_ Ồ, không ai đuổi anh đâu.
_ Có ló, cái lỉ luổi chước, dzồi pà coong luổi sau: A LÊ LUI RA , A LÊ LUI RA, nên ngộ phải dzề thôi.
50 - Sòng phẳng
Anh Tàu nói với cha xứ:
_ Ngộ khoái cách làm ăn sòng phẳng của nỉ ló.
_ Tôi là linh mục, có làm ăn gì đâu.
_ Hầy dzà, nỉ lói mấy câu dzồi nỉ ngồi xuống, kêu mấy người đi thu tiền xong mới chịu làm lễ tiếp. Cái ló là sòng phẳng quá chời dzồi còn chối.
Công nhận bài hát mà cậu viết như thế này sẽ rất có hiệu quả.
- (Khoái) Cậu bảo sao?
- Vì nó sẽ củng cố nghị lực cho người nghe nó.
- (?) là thế nào?
- Ừm… à … thì ..là ..phải có nghị lực nhiều mới đủ kiên nhẫn mà nghe hết bài hát của cậu chứ sao !
Ân Duy
42 - Về thăm nhà
Hai tên rủ nhau leo khỏi tường bệnh viện Tâm Thần.
_ Nhà mày ở đâu?
_ Nhà tao ở bệnh viện Tâm Thần.
_ Tao cũng vậy.
Hai thằng lại kiệu nhau leo vào.
43 - Có lẻ vậy
Tí: Không hiểu sao người ta lại hát là “Trau dồi cho đáng ngôi thánh đường” mày nhễ?
Tèo: Ừ, khó hiểu quá! chắc người ta hát sai, theo tao phải hát là ” Lau chùi cho láng …” thì mới đúng.
Tí: à à! Có lẽ vậy!
44 - Sống không đúng Phúc Âm
Một ông lương dân đến gặp một vị linh mục tại giáo xứ vùng sâu vùng xa.
-Thưa ông cha, tôi thấy cha cũng dễ thương, cha nói gì giáo dân cũng nghe theo, vì tin rằng cha nói theo Phúc Âm của Chúa, nhưng tôi thấy cha
nói Phúc Âm mà hình như cha sống không đúng với Phúc Âm!
Cha xứ ôn tồn:
Thế à! Cám ơn ông, vậy ông có thể cho biết tôi sống không đúng với Phúc Âm ở chỗ nào, để tôi sửa sai?
Ông lương dân: Tôi biết Phúc Âm nói là Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên cây thánh giá bằng gỗ, thế mà cây thánh giá trong phòng khách của cha lại bằng inox, thế làm sao mà đóng đinh được!
Ân Duy (Dựa theo lời kể của cha Phạm Duy Liễm)
45 - Sống lời Chúa
Giáo xứ nọ mới bầu Ban Hành Giáo. Trong buổi chia sẻ Lời Chúa đầu tiên, Cha xứ dặn:
- Chúng ta phải sống Lời Chúa, có nghĩa là chúng ta nói gì cũng bắt đầu với Lời Chúa. Quay sang ông Trưởng ban hành giáo, cha nói khẽ:
- Thí dụ như có ai đến tìm cha mà cha chưa ra, thì ông hãy nói: “Giờ cha chưa đến. Ông nhớ chưa”?
Tuần sau, cha phải về Tòa dự lễ. Cả cộng đoàn đọc hết 150 Kinh thì cha mới về. Vừa thấy cha ở dưới cuối nhà thờ, ông TBHG vội bước lên bục cầm micro phôn nói lớn:
- “Giờ cha đã đến”!
Cha xứ: ???!!!…
46 - Cầu bầu
Cha xứ nọ nổi tiếng là thánh thiện, hễ ai xin cầu nguyện gì là được như ý. Một hôm, có bà cụ già đến xin cha cầu nguyện:
- Cha ơi, xin cha cầu nguyện cho con gái của con có bầu. Cưới 10 năm rồi mà chưa có con, Cha ạ.
Cha xứ:
- Được rồi, bà yên tâm về đi, cha sẽ cầu nguyện cho.
Hai tháng sau bà cụ già vội vàng đến gặp cha. Cha xứ ngạc nhiên hỏi:
- Sao bà buồn rầu thế. Bộ con gái bà chưa có bầu hả?
Bà cụ:
- Thưa cha, nó có bầu rồi.
Cha xứ:
- Vậy sao bà còn buồn chứ?
Bà cụ:
Thưa cha, đứa… không có chồng có bầu mới chết chứ.
Cha xứ: ???!!!
47 - Sáng kiến
Tại nơi xẩy ra một tai nạn xe hơi, người ta bu lại kín xung quanh. Một ông nhiếp ảnh viên nhà báo muốn lại gần để chụp hình, nhưng không có cách nào chen vào được, vì người ta bao quanh chật cứng. Ông bèn nảy ra sáng kiến và la lớn :
- Xin bà con giang ra một chút, tôi là con của nạn nhân đây.
Nghe vậy, đám đông giãn ra, và khi len vào được đến nơi, ông mới té ngửa người ra, vì “nạn nhân” bị xe cán là một con chó bẹc-giê.
48 - Loạn luân
Cha xứ Bắc kỳ coi một họ đạo vùng Phan rang. Một hôm ngài ngồi toà giải tội cho một cậu bé.
_Thư che, coong lỡ phẹm tụi lỏng lưng dới.. bẹng coong.(Thưa cha, con lỡ phạm tội “lỏng lưng” với bạn con)
_ Năm nay con lên mấy mà đã loạn luân?
_Dẹ, coong lêng tém tủi.(Dạ con lên tám tuổi)
_Con phải thành thực xưng rõ là phạm tội với ai, ở đâu, như thế nào, mấy lần?
_ Dẹ thư che, bủi tối, coong dới bẹng coong dét nhao dèo khu dường seo nghĩa địa. Tụi coong moi khoi leng lơn rồi lỏong dô lưng mới củ khoi đó.(Dạ thưa cha, buổi tối, con với bạn con dắt nhau vào khu vườn sau nghĩa địa. Tụi con moi khoai lang lên rồi lận vô lưng mấy củ khoai đó).
49 - Alêluira
Anh Tàu mới theo đạo rất siêng đi lễ. Nhưng cứ
tới lễ Phục Sinh, anh ta hay bỏ về nửa chừng. Cha xứ lấy làm lạ, hỏi xem anh bị đau bụng hay mắc bận gì.
_ Ngộ không lau bụng, củng chẳng pận gì hết á. Tại mấy lị luổi ngộ dzề ló.
_ Ồ, không ai đuổi anh đâu.
_ Có ló, cái lỉ luổi chước, dzồi pà coong luổi sau: A LÊ LUI RA , A LÊ LUI RA, nên ngộ phải dzề thôi.
50 - Sòng phẳng
Anh Tàu nói với cha xứ:
_ Ngộ khoái cách làm ăn sòng phẳng của nỉ ló.
_ Tôi là linh mục, có làm ăn gì đâu.
_ Hầy dzà, nỉ lói mấy câu dzồi nỉ ngồi xuống, kêu mấy người đi thu tiền xong mới chịu làm lễ tiếp. Cái ló là sòng phẳng quá chời dzồi còn chối.