Wednesday
1
May
2024
Sunday, March 26, 201712:13 AM(View: 22235)
Đột quỵ hay tấn công vào buổi sáng, cần phòng tránh thế nào?
Wednesday, March 8, 20177:18 PM(View: 13098)
5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay Khoa học phát triển có thể phát hiện được nhiều loại ung thư từ rất sớm nhưng vẫn có rất nhiều bệnh ung thư khó có thể chẩn đoán khi mới manh nha và khi có dấu hiệu thì đã muộn Dưới đây là 5 loại ung thư khó phát hiện sớm hiện nay:
Saturday, August 6, 20161:10 PM(View: 16496)
Phương pháp thông dụng chữa bịnh tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. . Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ cao đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây:
Thursday, May 8, 201412:00 AM(View: 32886)
Cho thêm 3 cups mật ong vào dung dịch này, trộn đều và cho vào chai. Mỗi sáng sớm, uống một muỗng soup trước khi điểm tâm. Cứ uống đều đặn như vậy, các mạch máu ở tim sẽ được thông suốt, hết bị nghẽ
Tuesday, May 6, 201412:00 AM(View: 28275)
Vì vậy, mỗi chúng ta, nhất là những người lớn tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ nên uống khoảng 200 ml nước (chừng một cốc), thì sáng ngủ dậy, không những máu không bị đặc mà còn loãng ra. Các chuyên gia y học cũng khuyên rằng, buổi tối trước khi đi ngủ uống nước khiến cho máu loãng ra, có lợi cho sự tuần hoàn của mạch máu, giúp phòng chống tai biến mạch máu não. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu não, sự đông đặc của máu tăng lên chỉ là một trong những nguyên nhân gây bệnh. Tuy nhiên, có thể khẳng định thói quen uống nước trước khi đi ngủ có tác dụng nhất định đối với việc phòng chống tai biến mạch máu não.
(View: 21923)
Tôi cầu xin: “Xin Mẹ cho vợ chồng con được sống với nhau 5 năm nữa.” Tôi không muốn tôi chết trước nàng, tôi không muốn nàng chết trước tôi. Nàng chết trước tôi không biết tôi sống ra sao. Tám mươi tuổi, tôi sống với nàng 60 năm, tôi sống dựa vào nàng. Tôi sống bằng Tình Yêu của nàng. Năm 1976 gặp lại nhau, Lê Trọng Nguyễn nói: “Tao không biết mày có đi được không. Tao cứ tưởng mày làm USIS là mày đi được. Hôm tao gặp thằng S. ở trong khu nhà mày, tao hỏi nó mày có đi được không? Nó nói mày không đi được. Tao kêu lên: “Làm sao nó sống? Nó sống bằng gì? ” S. nó nói: “Nó sống bằng Tình Yêu của vợ nó.”
(View: 22752)
Và còn biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau lòng . Nhưng họ đâu biết rằng , mình là người rất hạnh phúc , vì có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , còn chúng ta có thì không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ mình.
(View: 19745)
Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – Với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
WEBSITE STATISTICS
2,319,686,071,854,749,159

Hoa Thương Nhớ

Monday, October 22, 201212:00 AM(View: 52688)


Hoa Thương Nhớ

Tháng Các Linh Hồn - Nov 2012


Có phải hoa nghĩa trang là những cánh hoa nói về niềm thương nhớ? Có cánh hoa của người sống ở nghĩa trang trước mộ bia người chết, nhưng là để lấy lòng người sống. Có cánh hoa xã giao như vậy thì cũng có những cánh hoa ân tình của người sống gởi người ra đi rất đỗi chân thành yêu mến. Những cánh hoa đó là cánh hoa nhớ thương.

Lời của cánh hoa nhớ thương.

ltl_063-largeTôi là một cánh hoa đẹp chứ không bị làm cánh hoa giả hình như đóa hồng nhung mà các bạn vừa nghe tâm sự ở đoản khúc thứ 6 bên trên. Đóa hồng nhung được đem ra mộ bia, nhưng thật tình chỉ là để người sống xã giao với người sống. Bởi đó, đóa hồng nhung có nỗi câm nín riêng.

Tôi là cánh hoa nhớ thương thật tình của người sống tiễn người đi trong tiếc nuối. Nếu cô đơn có nhiều thứ, nếu đau khổ có nhiều hạt giống khác nhau thì thương nhớ cũng vậy. Có thương nhớ của cắn rứt xót xa. Có thương nhớ của hối hận ăn năn. Có nhớ gởi đi xa để gọi thương về gần. Tôi là cánh hoa của hai nỗi: thương và nhớ.

Ngày xưa, tôi là cánh hoa nhớ thương của hai người sống gửi cho nhau. Nhưng hôm nay tôi đang ở nghĩa trang, tôi là cánh hoa của một người sống gửi một người chết. Tôi xin kể về thế giới của loài hoa được làm thương nhớ.

~*~*~*~*~*~

Tôi đến nghĩa trang này vào một buổi sáng không có mây. Trời cao nguyên mà không trong, không độ lượng, màu xám bao che không gian. Bụi sương bay nhẹ trong hồn tôi như sương bay ngoài cánh đồng.

Những đóa hoa chúng tôi trang trọng theo đoàn người ra mộ bia. Có tiếng thổn thức trong hồn ai đó. Chuyện tình của họ đã mấy chục năm nay. Có những ngày họ yêu nhau nồng nàn và cũng có những ngày họ chán nhau. Những giận hờn đây đó rải rác trong đời họ cũng nhiều, nhưng chỉ là những cách xa giới hạn, rồi họ lại cùng nhau đi. Họ không ngờ có ngày họ xa nhau vĩnh viễn như hôm nay.

Tình yêu cần thời gian vô cùng. Người ta chỉ có thể yêu nhau rất nhiều chứ không thể bảo là đã yêu nhau trọn vẹn. Vì thế, thời gian luôn luôn mở ngõ về phía trước để tình yêu của họ có thể nồng nàn hơn. Khi đau thương thì thời gian cũng mở ngõ cho họ hy vọng làm lại chuyện tình. Bởi đó, thời gian là định mệnh hệ trọng của tình yêu. Khi một trong hai vĩnh viễn ra đi thì ngõ tương lai ấy khép lại mất rồi, và kẻ kia chỉ vời trông theo mà thôi.

Đám tang sáng nay là chuyện tình của hai người mà trong quá khứ chưa yêu thương như lòng họ mong muốn. Họ dự định cho nhau tình yêu nồng nàn hơn ở tương lai. Nhưng, một đồi chiều mây xám bên nghĩa trang, lối tương lai đem bóng hình người yêu đi mất rồi. Do vậy, trong sa mù sáng nay có gợi nhớ, gợi thương. Vì thương nhớ đó mà loài hoa chúng tôi theo chân người ra nghĩa trang.

Nhớ thương một người đã chết có thể là ray rứt của trái tim chưa yêu người chết cho đủ khi còn sống. Và cũng có thể nhớ thương người ra đi là tiếc xót cho chính mình. Người chết đã đi rồi nên người sống có nhớ, thì người chết cũng chẳng biết. Người chết về một cõi xa xăm, vì thế xót thương người chết lại quay về với người gởi xót thương đi.

--Bởi đâu có xót thương nếu không có mất mát? Chỉ người ở lại thấy căn phòng trống trải. Chỉ kẻ ở lại thấy mình mất. Như vậy, xót thương trong nghĩa trang không phải là xót thương mình sao?

Nếu thế, những bông hoa thương tiếc trước mộ bia cũng chỉ là để xoa dịu nỗi đau của kẻ sống mà thôi. Người chết về thế giới linh thiêng là người chết bỏ lại thế giới này chứ không phải là mất, nên họ không đau đớn, xót thương. Do đấy, những cánh hoa trước mộ bia là cánh hoa của người sống đem thương nhớ đến rồi lại lấy thương nhớ về.

Câu chuyện nỗi thương nhớ sáng nay trên vùng trời cao nguyên này là thế. Tôi được họ ôm sát lồng ngực, nên cánh hoa chúng tôi nghe rõ con tim đau đớn. Họ nuối tiếc một trời quá khứ đã chẳng thương nhau đủ, để đời nhau thổn thức. Giờ đây, kẻ ở, người đi nghìn trùng xa cách. Tôi nghe nước mắt xót thương của người sống rơi trên từng cánh hoa, tôi xúc động lắm, nhưng tôi không theo người chết ra đi mà gởi thương nhớ được. Chính vì thế, lúc này, loài hoa chúng tôi cũng chẳng thể nói gì được với người đã ra đi. Tôi chỉ xin có lời cho người còn sống thôi.

~*~*~*~*~*~

Lời cho người sống

Bạn thân mến, trước định mệnh cuối đời ở nghĩa trang này, tôi cũng hạnh phúc là ngày xưa được làm bông hoa của hai người sống trao cho nhau. Tôi xin kể đôi lời về những tháng ngày hạnh phúc ấy.

Ngày đó, tôi là bông hoa bận rộn như cánh ong đến mùa làm mật. Họ càng yêu nhau nhiều thì tôi càng say đường đi, chóng mặt ngõ về. Họ gởi hoa tặng nhau. Chúng tôi vô cùng hạnh phúc thích thú trong trò chơi tuyệt vời của Thượng Đế tạo dựng này. Khi hai người thương nhau, họ nâng niu chúng tôi từng cánh mỏng, họ đưa lên lồng ngực ấp ủ, rồi chúng tôi đem sứ mạng tình yêu của người chạy một đường dài tới cho người kia, ở đó, chúng tôi lại được lồng ngực khác đưa lên thương mến. Đời chúng tôi cứ là thế. Chúng tôi là loài hoa được nghe hết những nồng nàn trên hương tóc, trên bàn viết, trên đôi môi của con người. Chúng tôi chan hòa hạnh phúc vì đem giây ngọt ngào ràng buộc con người với con người, trái tim với trái tim.

Bạn ạ, không gì đẹp cho cánh hoa khi được làm thiên thần truyền tin đem tình yêu cho con tim. Lối đi, chúng tôi được tiễn bằng chờ mong. Lối về, chúng tôi được đón bằng mong nhớ. Người gởi tình yêu đi thì cho chúng tôi hạnh phúc. Người nhận tình yêu về thì cho chúng tôi ngọt ngào. Ngõ đi lối về đều là mật, là hương. Và dường như, vì thế mà chúng tôi được Thượng Đế sinh ra.107_0-content

Chúng tôi muốn là bông hoa của người sống gởi cho người sống. Khi chúng tôi theo chân người ra nghĩa trang, chúng tôi không biết đi đâu. Tôi đem thương nhớ của người sống đến đây, nhưng người chết không cho địa chỉ nên chúng tôi phải quay về với người sống.

Thương nhớ ở nghĩa trang là đường một chiều. Chúng tôi là những cánh hoa đi mà không có bến đỗ. Chúng tôi là cánh hoa không làm trọn tin mừng truyền tin của thiên thần. Vì, lối tiễn có người đưa mà lối đi không có ai nhận.

Chúng tôi là cánh hoa thương nhớ. Chúng tôi xẻ tim mình thành hai bến đò:

Bến Thương và Bến Nhớ.


Thương và nhớ là hai động từ chúng phải được tác động từ một chủ thể. Trong tình yêu, thương và nhớ hòa lẫn vào nhau. Nhưng bạn ạ, nếu nhìn kỹ, trong cái hòa lẫn vẫn có những biên giới khác biệt.

Đã được làm hoa thương nhớ, giờ đây, loài hoa chúng tôi xin nói về hai bến thương và nhớ đó.

Không thương nếu không biết. Không nhớ nếu không thương. Khi thương thì động lực trong tim tôi thúc đẩy mình phải làm “một cái gì đó” cho người mình thương. Thương mà chẳng làm gì cho người mình thương là thương hờ. Không có ai trước khi thương mà đã nhớ. Nhớ chỉ là hình ảnh, thay mặt cho thương khi không có mặt người đó để thương, chỉ thay mặt, nên trong tình yêu, thương là động từ chính, nhớ là động từ phụ. Thương thúc đẩy nhớ.

Chẳng đôi tình nhân nào lại nhớ vòng tay khi họ đang trong yêu thương mặn nồng. Khi thương đến, thì bùng lên tràn vỡ bằng trọn vẹn tâm tư, ước muốn, hành động. Khi không có thể thương vì xa cách, bấy giờ động từ nhớ mới thay mặt gọi lại thương. Và lúc này, động từ nhớ đẩy chủ thể tìm cách thương thêm và chuẩn bị để thương nhiều, thương cách khác nữa.

Trong tình yêu có cả thương và nhớ. Khi con người còn sống thì họ có thể vừa thương vừa nhớ. Hiểu rằng thương là hành động cụ thể, làm “một cái gì đó” cho người mình thương, nó là hy sinh, là tặng phẩm, là tha thứ, là xin lỗi, thì lúc chết rồi chỉ có thể nhớ mà không còn thương được nữa. Khi còn có nhau, họ nhớ nhau đó, mà sao “khó thương” ! Đến khi một kẻ ra đi rồi, không thương được nữa, bấy giờ họ lại nhớ. Chuyện con người sao lạ quá nhỉ.

Nhớ mà không thương thì chỉ là nhớ buâng quơ. Nhớ mà thương, nhưng không cách nào thương được nữa là nhớ xót xa. Nhớ thương trong nghĩa trang sáng nay là thương nhớ xót xa này.

~*~*~*~*~*~

Tôi muốn là bông hoa được thương để rồi có nhớ. Tôi không muốn là bông hoa khi nhớ thì không còn cơ hội để thương.

Tôi muốn là bông hoa của vợ chồng trao cho nhau trong cuộc đời lúc còn sống chứ không phải ở ngoài nghĩa trang. Rồi họ cũng phải từ giã nhau. Nhưng chẳng ai muốn giờ ly biệt của mình là giã từ trong lạnh lẽo tẻ nhạt. Họ cần cho nhau một bông hoa lúc còn sống để biết bông hoa ấy sẽ vẫy chào nhau lúc biệt ly.

Nguyễn Tầm Thường


(View: 56722)
... Trong không gian lạnh, trong vùng tối không còn bầu trời của huyệt mộ làm sao người chết biết đến màu sắc của hoa? Vì thế, hoa ân tình hay hoa xã giap thì cũng chỉ người sống nhìn thấy hoa thôi. Bi thương của con người trong kiếp sống nhân sinh là kẻ sống có thể lấy hoa thật tiễn đưa người chết bằng những tâm tình giả. Bi thương của người chết là có những tâm tình thật, nhưng kẻ đã miền miệt ra đi rồi thì chẳng bao giờ nhìn thấy hoa. Hoa nghĩa trang vẫn là hoa chỉ kẻ sống nhìn thấy thôi. Chết là đi vào thế giới khác rồi. Hoa hãy ở lại, giã từ hoa.
(View: 53111)
... "Tình yêu không biết đến sợ hãi; trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi, vì sợ hãi gắn liền với hình phạt và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo" (1Ga 4,18). Con cảm thấy chính khi con thật sự có tình yêu thì con không sợ đau khổ, mà sẵn sàng đón nhận đau khổ để người khác được hạnh phúc, đồng thời cũng là cách thanh luỵên cho chính bản thân con nên hoàn thiện, hầu được Đức Giê-su Thiên Chúa trìu mến nói với con như với người trộm lành năm xưa: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng”. Ôi! “Lạy Chúa, xin đoái thương nhậm lời chúng con cầu nguyện, để khi chúng con tin Con Chúa đã từ cõi chết sống lại, thì cũng được vững lòng trông cậy rằng các tôi tớ Chúa sẽ sống lại. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Ki-tô, Chúa chúng con. Amen
(View: 53735)
.... Của cải vật tự nó không xấu, vì của cải vật chất được chính Thiên Chúa ban tặng cho ta, để mưu ích cho ta trên đường lữ thứ trần gian. Có một câu nói rất hay: “Của cải vật chất là người đầy tớ tốt, nhưng lại là một ông chủ xấu”. Nếu trong đời sống ta coi của cải vật chất như là phương tiện giúp ta từ việc đời đến việc đạo thì quả là tuyệt vời, bằng ngược lại nếu ta xem của cải vật chất như cứu cánh, thì chính ta biến của cải vật chất trở thành ông chủ của ta. Một khi của cải vật chất là ông chủ, thì tất nhiên ta trở đầy tớ, nô lệ. Từ đây, của cải vật chất sẽ xui khiến ta thực hiện những điều trái với ước muốn của Thiên Chúa, làm ta dần xa rời Thiên Chúa là Đấng làm chủ tất cả
(View: 56684)
Ít có ai phủ nhận nội hàm một ngạn ngữ Trung Quốc rằng tiền bạc có thể mua được đồng hồ quý nhưng không mua được thời gian; tiền bạc có thể mua được giường sang, nệm êm, chăn ấm, nhưng không mua được giấc ngủ ngon; tiền bạc có thể mua được cao lương mỷ vị nhưng không mua được sự ngon miệng… Thế nhưng trong thực tế chúng ta lại hành xử theo kiểu như tiền bạc là nền tảng, là nguyên nhân đem lại hạnh phúc.
(View: 53738)
Khôn ngoan đó phải chăng là nhìn ra cái phận người của con người quá mong manh trong lòng bàn tay của Thiên Chúa là Đấng tạo thành con người. Bao nhiêu lần và bao nhiêu lần Chúa Giêsu đã nhắc nhớ cho chúng ta về vấn đề này : Có nhà vua kia lo xây tháp để cất đồ, để dự trữ vào kho lẫm nhưng rồi nếu tối nay Chúa đến và gọi vua về thì tất cả cái tháp đó để làm gì ? Cái tháp đó để cho ai hưởng đây ? Chỉ xin Chúa cho ta cái ơn khôn ngoan để ta nhận ra đâu là điều cần thiết, đâu là căn cốt trong cuộc đời chúng ta để chúng ta có hướng đi đúng thôi. Xin Chúa cho chúng ta biết từ bỏ bớt đi những của cải chóng qua ở cõi tạm này để ngày mỗi ngày gắn liền với Chúa hơn
(View: 56987)
... Lạy Chúa, "Chúa là tình yêu", xin ban Tình yêu Chúa xuống trong các gia đình đã nguội lạnh tình yêu. Xin cho các bậc cha mẹ luôn biết nhẫn nhục và tha thứ cho nhau, để họ trọn đời chung thủy trong tình yêu mà Chúa đã chúc phúc cho họ trong ngày thành hôn. Amen.
(View: 57878)
Sự nhỏ bé là sự trở về thật sự, là đích điểm của loài thụ tạo, vì không có ai lớn hơn Thiên Chúa. Sự bé nhỏ là sự cậy dựa, sự trung tín , sự đơn sơ, sự phó thác và sự yêu mến chân thành vì con người nếu thiếu những yếu tố nầy thì dễ sinh ra kiêu căng, tự phụ, coi như không có Thiên Chúa,thì làm sao vào Nước Thiên Chúa được. Phải trở nên hoàn toàn như một đứa trẻ, vì đứa trẻ chỉ biết cậy dựa vào người lớn là cha mẹ nó. Nếu như một đứa bé không biết cậy dựa vào cha mẹ nó, thì nó không phải là đứa bé, mà là một người lớn, như vậy, người lớn thì nó phải tự lo cho nó.
(View: 59004)
... Nhiều khi chúng ta, vì vô tình hay thiếu khôn ngoan, không biết hạn chế tự do của mình, nên đã làm tổn thương lương tâm của những người yếu đuối. Tôi có thể gây dịp tội khiến anh em tôi sa ngã, nhưng chính thân xác tôi lại có thể là dịp tội cho tôi. Đức Giêsu đòi ta chặt tay, chặt chân, móc mắt, nếu những bộ phận đó làm ta phạm tội. Hội Thánh không bao giờ hiểu đòi hỏi này theo nghĩa đen (nếu thế thì khó mà có một Kitô hữu lành lặn!). Nhưng chúng ta lại không được coi thường tính chất mạnh mẽ và quyết liệt của đòi buộc này.
(View: 68260)
Phải quyết liệt dứt khoát với sự xấu. Vì sự xấu giống như căn bệnh hay lây. Đã nhiễm vào một phần thân thể, sẽ nhanh chóng lây lan tới cả cơ thể. Lây lan đến đâu làm độc đến đấy. Phải ngăn chặn ngay từ đầu, nếu không sẽ khó mà cứu vãn được mạng sống.
(View: 68182)
Xin giải phóng chúng con khỏi sự mê hoặc của kho tàng dưới đất, nhờ cảm nghiệm được phần nào sự phong phú của kho tàng trên trời. Ước gì chúng con mau mắn và vui tươi bán tất cả những gì chúng con có, để mua được viên ngọc quý là Nước Trời. Và ước gì chúng con không bao giờ quay lưng trước những lời mời gọi của Chúa, không bao giờ ngoảnh mặt để tránh cái nhìn yêu thương Chúa dành cho từng người trong chúng conngười ấy không có tự do (c. 34).
(View: 66133)
Chúa Giêsu đến để ”mở ra”, để giải thoát chúng ta khỏi sự câm điếc nội tâm, và khiến cho chúng ta có khả năng sống tràn đầy tương quan với Thiên Chúa và với tha nhân.... Nhưng chúng ta tất cả đều biết rằng sự đóng kín của con người, sự lẻ loi của nó không chỉ tùy thuộc các giác quan. Có một sự đóng kín nội tâm, liên quan tới nơi sau thẳm nhất của con người, đó là điều Thánh Kinh gọi là ”trái tim”. Chúa Giêsu đến để ”mở ra”, để giải thoát, để khiến cho chúng ta có khả năng sống tràn đầy tương quan với Thiên Chúa và với các người khác.
(View: 68213)
... ta sống sao để làm chứng nhân. Hãy góp nhặt những hy sinh rải rắc trong đời thường, để làm nên tấm bánh và chén rượu, như những của lễ chúng ta dâng lên Chúa. Từ đó chúng ta đi đến một câu hỏi, một kết luận, đó là chúng ta đã thực sự sống tinh thần thánh lễ giữa lòng cuộc đời của chúng ta hay chưa?
(View: 65654)
... Thân mật với chính mình và với Chúa còn giúp mình đối phó với những giờ phút cô đơn. Có được sự thân mật với mình và với Chúa, nỗi cô đơn sẽ đưa đến sự thanh vắng của tâm hồn, là nơi người ta có được sự tĩnh mịch và phẳng lặng của tâm hồn. Có được sự tĩnh mịch và phẳng lặng của tâm hồn rồi, người ta lại thích tìm đến nơi cô tịch và chốn quạnh hiu để dễ duy trì trạng thái phẳng lặng và tĩnh mịch của tâm hồn hầu dễ cảm nghiệm được sự hiện diện và thân mật với Chúa,
(View: 79916)
... bồng tôi lên lúc tôi say giấc nồng tôi ngụp lặn trong ân tình Thiên Chúa đêm tĩnh lặng tôi nguyện xin thề hứa chỉ yêu “Người” là Thiên Chúa toàn năng.
(View: 79020)
... Có ai tìm được của ăn vật chất mà sống mãi được đâu. Người ta tranh giành, chém giết lẫn nhau để có được của ăn nhưng vẫn chết. Có phải là cứ bám víu vào mớ của ăn trần thế là nhân loại sống mãi, không bao giờ chết? Ngược lại, ăn thì vẫn ăn, uống thì vẫn uống, no thì vẫn no, đói thì vẫn đói, nhưng chẳng có ai sống mãi được, chỉ có những ai đón nhận bánh trường sinh, là chính Mình Máu Đức Kytô, ai nghe, tin và thực hành Lời của Ngài thì mới được sự sống vĩnh cửu: “Tổ tiên các ông đã ăn manna trong sa mạc nhưng đã chết. Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết” (Ga 6, 49-50).
(View: 74556)
... Và chúng ta ngày nay cũng thế thôi, có người khôn và cũng có người dại! Lạy Chúa, xin giúp chúng con được đức khôn ngoan và đức khiêm nhường để sống tốt lành ngay trên trần gian này, để chúng con được mãi mãi “ở lại trong tình thương của Chúa” (Ga 15:9). Chúng con cầu xin nhân Danh Thánh Tử Giêsu Kitô, Thiên Chúa cứu độ của chúng con. Amen.
(View: 77459)
... Tuy nhiên, đôi khi có thể dường như Chúa lại cho bạn “Đá” thay vì “Bánh” trong sự khôn ngoan của Ngài. Thực sự là Ngài đang hành động qua những hoàn cảnh của bạn, để cho bạn một điều tốt hơn rất nhiều so với điều bạn xin. Một tác giả vô danh đã nói lên ý này theo những cách sau đây:
(View: 75347)
... khi chúng ta hòa nhã chúng ta sẽ nhận ra nét đó trên khuôn mặt của những người xung quanh. Trái lại, khi chúng ta cau có, khi chúng ta giận dữ, khi chúng ta buồn phiền, khi chúng ta thất vọng, chúng ta cũng sẽ thấy được những nét ấy trên gương mặt của người khác... Tha nhân cũng chính là hình ảnh của Thiên Chúa. Nếu đứa con có thể nhìn thấy gương mặt khỏe mạnh, vui tươi của người mẹ trong tấm gương, nếu người cha nhìn thấy hình ảnh của người vợ trong đứa con, thì với ánh mắt của tin yêu chúng ta cũng có thể nhìn thấy gương mặt Tình Yêu của Thiên Chúa trong mọi người.
(View: 70367)
... Khi tôi phạm tội và còn ở trong tình trạng tội, tôi không thể tự giải thoát tôi. Tôi không thể “tự” mở cửa phòng để ra đi hưởng sự tự do an bình. Đang trong tình trạng tội, những ấp ủ yêu thương người thân, bạn hữu chỉ vẫn là trên bình diện lý thuyết vì trong tình trạng trong ngục tội, tôi bị cách ly và không có khả năng để giao tiếp. Tội cách ly tôi khỏi những khả năng mà tôi vốn sở hữu: tư do, hạnh phúc, bình an.
(View: 74663)
... con người khao khát để mong “chiếm hữu” ước nguyện tiếp theo. Không nhận thấy ân huệ và quà tặng của cuộc đời mà cứ loay hoay khao khát tham lam để chiếm đoạt những điều ngoài giới hạn của mình là điều khốn khổ nhất của kiếp người. Khi bị “cắn câu” vào thứ ma lực này, con người dễ bị phạm lỗi đức bác ái, đức công bằng ngay trong gia đình và người thân của mình.....